Đoàn Gia Hứa cúi người xuống thấp để vừa tầm nhìn với cô: “Cho tôi?” 
Nghe anh nói thế này, Tang Trĩ đột nhiên cảm thấy dùng từ ‘cho’ thì có hơi không thích hợp lắm. Cô nghĩ ngợi một chút mới sửa lời, nhẹ nhàng nói: “Trả lại cho anh.” 
Lúc này Đoàn Gia Hứa còn đang muốn nói thêm gì nữa, vừa nâng mắt lên lại chú ý đến biểu cảm của Tang Diên. Lông mày của anh ấy hơi chau lại, sự chú ý của Đoàn Gia Hứa nháy mắt thay đổi, cười nhạt nói: “Được.” 
Sau đó, anh nhận lấy tờ tiền kia, ung dung nói: “Cảm ơn em gái đã cho anh trai tiền tiêu vặt nhé.” 
Bên cạnh. 
“Ôi chao, Tang Diên, sao tao cứ có cảm giác cô bé này còn giống em gái của Hứa ca hơn…” Không kịp nói hết câu, Trần Tuấn Văn chợt nhận ra cảm xúc của Tang Diên, lập tức thu ngay câu nói sắp đến cửa miệng, tiến đến vỗ vỗ bờ vai anh ấy: “Được rồi, được rồi.” 
“…” 
…… 
Về đến cổng trường đại học Nam Vu, bốn người tách nhau ra thành hai nhóm. 
Tang Trĩ cắn lấy viên dâu tây bọc đường cuối cùng, ánh mắt vô thức nhìn về phía bóng lưng của Đoàn Gia Hứa. Không bao lâu sau, đôi mắt cô chuyển động, lại đột ngột chạm phải ánh nhìn không quá thân thiện của Tang Diên. 
Không hiểu sao cô lại cảm thấy chột dạ, liền giả vờ thành dáng vẻ đang ngắm phong cảnh: “….Sao vậy chứ.” 
Tang Diên không để ý đến cô, mặt không đổi sắc chầm chậm đi đến ven đường chặn một chiếc taxi. 
Tang Trĩ sợ anh phát hiện ra chỗ không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-trom-yeu-anh/469849/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.