Kết thúc bốn năm đại học. 
Trong một lần nào đó nói chuyện với Ninh Vi, Tang Trĩ nghe cô nàng nói, bạn trai cô nàng đã cầu hôn rồi. 
Nói đến đây, Ninh Vi không nhịn được cười: “Cậu xem, anh ấy cũng hài lắm. Anh ấy rất ngại ngùng, hẹn tớ tới quán bar, đàn tặng tớ một bản tình ca rồi gọi tớ lên sân khấu. Sau đó anh ấy quỳ xuống cầu hôn tớ.” 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. 
Tang Trĩ nghe rất hăng hái. 
Ninh Vi: “Cái đáng nói là, vì quá khẩn trương, anh ấy lại quỳ cả hai chân.” 
Tang Trĩ cũng cười thành tiếng. 
Ninh Vi quay sang tò mò hỏi chuyện của cô: “Anh Đoàn nhà cậu thì sao? Từng đề cập tới chưa?” 
Tang Trĩ nghĩ ngợi: “Lúc trước anh ấy nói tốt nghiệp xong thì kết hôn, nhưng tớ cũng không biết anh ấy có cầu hôn không. Thực ra con người anh ấy cũng kiêu ngạo lắm, nên tới cũng hơi lo.” 
“Hả?” 
“Nghĩ xem mình có nên cầu hôn không?” 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-trom-khong-the-giau/863131/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.