“…” 
Không khí trong lễ đường bỗng chốc trở nên im lặng, sau đó, dần dần những tiếng cười khúc khích bật lên không ngớt. Cô không biết có ai khác đang quay phim ngoài mình ở đây không nhưng vẫn lặng lẽ tắt điện thoại, cất vào túi. 
Lúc này Tang Trĩ cảm thấy thật may mắn vì ở đây không ai biết quan hệ giữa hai người bọn họ. 
Một khúc nhạc ngắn nổi lên, mấy giây trôi qua. Sau đó Đoàn Gia Hứa tựa như không có chuyện gì xảy ra, thong dong nói nốt phần kế tiếp của bài phát biểu. 
Nụ cười trên môi hắn rất nhạt, nhìn qua vừa lãnh đạm, bình tĩnh lại vừa chuyên chú, nghiêm túc. 
“…” 
Tang Trĩ cảm thấy anh thật tài giỏi. 
Cô lớn tần này rồi nhưng cũng chưa gặp qua ai tài giỏi như anh. 
Kết thúc bài phát biểu, Đoàn Gia Hứa chào khán giả, sau đó đưa lại microphone cho người chủ trì. Lúc đó Tang Trĩ mới bỗng nhớ ra một chuyện quan trọng, vội vàng cầm điện thoại di động nhắn tin cho hắn: [Anh ngồi lại chỗ của khách mời đi.] 
Tang Trĩ: [Chút chúng ta gặp nhau ở cổng trường.] 
CÔ KHÔNG MUỐN MẤT MẶT CÙNG ANH, ĐƯỢC KHÔNG? 
Gửi xong tin nhắn, Tang Trĩ nhìn xung quanh, bỗng chú ý đến bạn học cùng khóa ngồi cạnh cô lúc nãy, cô ấy cũng đang hướng mắt nhìn về phía cô. 
Hai người chạm mắt, bạn học kia cười hì hì, giơ tay bật ngón cái về phía cô. 
Tang Trĩ: “…” 
Đại khái là nhận được tin nhắn của Tang Trĩ, xuống khỏi sân khấu, Đoàn Gia Hứa cũng không đi về phía cô, chỉ ý vị nhìn cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-trom-khong-the-giau/863125/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.