Ánh đèn trắng trong phòng soi rõ khuôn mặt Đoàn Gia Hứa, đôi mắt anh thâm thúy, sáng tỏ. Đôi con ngươi hơi buông xuống lấp lánh dưới hàng mi dài, nổi bật tròng mắt nâu sáng trong, đẹp như mã não, lại mang trong đáy máy muôn ngàn vụn sáng. Truyện được Edit bởi Sắc - Cấm Thành. Re-up vui lòng xin phép và up sau page 5 chương. Không up 10 chương cuối và ngoại truyện. Cám ơn.
Đoàn Gia Hứa nhìn chằm chằm cô nhưng không mang theo bất kì áp bách nào. Anh trước giờ đều rất kiên nhẫn, không thúc giục cũng không bao giờ để lộ ra bộ dạng nóng nảy, thúc ép, chỉ lặng lẽ, an tĩnh chờ đợi câu trả lời của cô.
Quang cảnh trước mắt này khiến Tang Trĩ nhớ đến lần đầu gặp Anh. Anh chiếm lấy một bên ghế so pha, thần sắc nhàn nhạt lại có chút nghiền ngẫm, đối với suy đoán phi thường không bình thường của cô khẽ lười biếng cười một tiếng, rất không đứng đắn phụ họa: “Chỉnh dung là được, không phải sao?”
Qua nhiều năm như vậy, Anh cũng đã trưởng thành hơn, đã bao tuổi nhưng lại tựa hồ như không có biến hóa gì so với năm đó. Chỉ là anh của hiện tại đã trở nên thành thục hơn, nhưng cô vẫn thích nhất anh của những năm tháng đó.
Trong thoáng chốc, cô cảm thấy mọi thứ trước mắt như ảo giác thoáng qua. Cô vẫn là cô bé lúc đó, anh vẫn là chàng thanh niên cà lơ, cà phất khi ấy.
Hai người ngồi xuống ghế. Ước chừng qua mười mấy giây, Tang Trĩ bỗng lấy lại tinh thần, âm cuối hơi run rẩy, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-trom-khong-the-giau/863089/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.