Tang Trĩ bắt đầu hối hận vì đã nói chuyện này với bọn họ. Cô cảm thấy hẳn là hôm nay, mình đã uống quá nhiều, đầu óc có không được tỉnh táo cho lắm, hoặc có thể do ngáo ngủ, do vừa tỉnh dậy, vẫn đang trong trạng thái nửa tỉnh, nửa mơ, nói tóm lại là não bị đông rồi không suy nghĩ bình thường được.
“Các cậu đúng là nói hươu, nói vượn.” Cô khoát tay, biểu thị không muốn tiếp tục buôn chuyện nữa, “Được rồi, không nói nữa, mình đi ngủ đây.”
“Mình nói không đúng sao?” Ngu Tâm vừa cười, vừa nói, “Đúng rồi, anh hai của cậu có bạn gái chưa?”
“…” Tang Trĩ mở mắt, chần chờ nói, “Chắc là chưa có, anh ấy chưa bao giờ đề cập gì với cả nhà, mình cũng không biết là có hay không.”
Uông Nhược Lan: “Vậy anh trai cậu đã từng yêu ai chưa?”
“…”
Chú ý tới phản ứng của Tang Trĩ, Ngu Tâm trừng mắt, cảm thấy suy đoán của mình tăng thêm mấy phần hợp lý, “Mình nói thế hợp lý chứ?”
“Mình không biết, anh hai không nói với mình chuyện này,” Tang Trĩ hồi tưởng lại, “Nhưng mà hồi cao trung, hình như bởi vì yêu sớm nên anh mình bị bố mẹ la quá chừng, mà hồi đó mình còn nhỏ quá nên không nhớ rõ.”
Ngu Tâm hưng phấn hơn, “Tận hồi cao trung, kia cũng là bao nhiêu năm trước rồi, lên đại học ở cùng nhau, cùng ăn, cùng ngủ, lại là hai chàng trai không tồi, mà đều không yêu ai, vậy cậu nói xem còn có thể là nguyên nhân nào khác nữa?”
“Mình cũng không chắc họ có yêu đương ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-trom-khong-the-giau/863073/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.