Nếu như lúc này ngồi trước mặt Tang Trĩ là Tang Diên, cô không muốn nói cho anh trai biết nguồn cơn, đoán chừng anh ấy nửa chữ cũng không hỏi tới. Thậm chí, nếu ông anh không đồng ý, cô còn dám mặt dày, mày dạn quấn lấy anh một thời gian dài để mè nheo.
Nhưng hiện tại, trước mặt người này, đối với Tang Trĩ vẫn là một người xa lạ, lần đầu gặp mặt.
Từ lúc bắt đầu, Đòan Gia Hứa lúc nào cũng thể hiện một phong thái ôn hòa, nhã nhặn, giống như dù nghe thấy cái gì cũng sẽ không phát cáu. Cô không nhìn thấu anh, cũng vì chưa quen thuộc nên không dám làm càn.
Ngữ khí của anh chỉ cần thoáng thay đổi, Tang Trĩ liền bỏ hết khôi giáp, thành thật khai báo.
Tang Trĩ trầm mặc mấy giây, rất không tình nguyện nói: “Em lên lớp không nghe giảng.”
Đòan Gia Hứa: “Ừm.”
“Thầy giáo gọi em lên giải toán, em liền đọc đáp án và cách giải bài đó.” Tang Trĩ ngừng một chút, chậm rãi sắp xếp câu chữ sao cho uyển chuyển, “Về sau thầy hỏi em có muốn thay thế vị trí của thầy hay không, làm chủ nhiệm lớp. Em cảm thấy như thế không phải hành động của người quân tử, nên từ chối rồi.”
“…”
Đòan Gia Hứa: “?”
Tang Trĩ cẩn thận từng li từng tí xem xét sắc mặt anh, giống như muốn từ phản ứng của anh, đọc xem anh đang nghĩ gì, Đòan Gia Hứa khẽ ngẩng đầu, cô rất nhanh thu hồi tầm mắt. Tang Trĩ ngoan ngoãn đứng tại chỗ, mắt nhìn xuống dưới sàn: “Sau đó thầy bảo muốn mời phụ huynh.”
Nói xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-trom-khong-the-giau/249481/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.