" Có chuyện ? " Giọng Hứa Giác lạnh nhạt, không mang theo độ ấm gì.
Từ Uyển dường như chần chừ chút, vẫn đi lên trước, hỏi dò : " Hứa Giác, có phải cậu gửi tin nhắn cho tôi ? "
" Chẳng lẽ tôi trả lời không rõ sao ? "
" Vậy, cậu gửi những nội dung kia là ý gì ? " Vẻ mặt Từ Uyển bắt đầu nôn nóng.
" Cậu cảm thấy thế nào ? " Hứa Giác trực tiếp dựa vào thân xe, nhìn bằng nửa con mắt.
Từ Uyển không trả lời, cắn môi dưới trắng bệch.
Lần trước cô ấy trở về Hiệt Tú, đúng lúc gặp phải Tần An Nhiên và Tống Thư Giai đi cùng nhau, liền chụp hình sau đó ẩn danh gửi tin nhắn đi. Cô ấy cho là như vậy có thể khiến Hứa Giác hiểu lầm Tần An Nhiên, nói không chừng liền chia tay. Ai ngờ, đêm đó lại nhận được hồi lời trả lời của Hứa Giác, bên trong là hai tờ phiếu điểm, thành tích tờ thứ hai rõ ràng đã được sửa. Lúc ấy cô thi vào học viện âm nhạc, bố cô đưa quà cho viện trường nhờ quan hệ đổi.
Hứa Giác không viết bất kỳ chữ gì trong tin nhắn, nhưng dụ ý đã rất rõ ràng.
" Thư điện tử tôi không sao chép đưa cho học viện của cậu, nhưng cậu tự giải quyết cho tốt. " Giọng Hứa Giác cứng rắn, không muốn nói thêm với cô ấy, xoay người chuẩn bị mở cửa xe.
Bỗng nhiên, sau lưng Từ Uyển lại lên tiếng : " Sao cậu biết là tôi ? "
Cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-trom-cung-chieu-em/2346197/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.