Tần An Nhiên nghe được lời này, lại nhìn vẻ mặt anh, không biết vì sao, trong lòng không hiểu sao sinh ra một chút trêu ghẹo. Cô hỏi dò : " Nếu em đây dám ? "
Chỉ trong nháy mắt, Hứa Giác bắt lấy tay cô, kéo cô vào người mình. Cúi đầu, khuôn mặt tiến lại rất gần : " Không phải em rất muốn chủ nhiệm giáo vụ bắt chúng ta lại vì yêu sớm ? "
Tần An Nhiên sợ anh làm gì đó ở trong sân trường, chột dạ ngay : " Không .... không phải ... "
Hứa Giác buông cô ra : " Đi thôi, đi dạo sân trường. "
Hai người tùy tiện đi quanh Hiệt Tú Nhất Trung, sau đó ngồi xe điện ngầm về nhà.
Xuống xe điện ngầm, hai người nắm tay, chậm rãi đi tới ngõ Lập Chi. Cách đầu ngõ không đến 50m, dưới chân Tần An Nhiên bỗng cứng lại. Cô nhìn thấy bố mẹ Hứa Giác đang đi ra từ trong ngõ nhỏ, chuẩn bị ngồi lên xe con đậu ở ven đường.
Bọn họ cũng thấy được hai người, động tác mở cửa xe ngừng lại. Tầm mắt của Uông Thục Lan nhìn sang tay của hai người đang nắm, tạm dừng vài giây.
Tần An Nhiên hoảng hốt, muốn rút tay ra theo bản năng. Nhưng tay Hứa Giác dùng sức giữ chặt, làm ngón tay cô không thể nhúc nhích.
Lần này, anh không muốn để cô rút ra.
Tần An Nhiên lại cố gắng chuyển động cánh tay vài lần, rút ra ngoài vài lần, nhưng Hứa Giác vẫn nắm chặt như cũ.
" Hứa Giác, anh buông tay ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-trom-cung-chieu-em/2346183/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.