Hứa Giác nghe được suy đoán của cô,nhịn không được cười một tiếng,giống như bộ dạng không còn gì để nói
"Cậu đừng đi mua đồ ăn tiện nghi" Cậu châm biếm nói,lấy ngón tay chỉ vào đầu "Cậu ăn ở đây có vấn đề"
"..........."
Tần An Nhiên thấy cậu lại bắt đầu công kích chính mình,cũng không cùng cậu nói chuyện. Dù sao hai người ở cạnh nhau,hai người kết bạn,cô cũng không có hại
Trên thực tế lúc sau phân lớp 11,bởi vì không ở tầng gác,hai người gặp nhau ít hơn
Có đôi khi Tần An Nhiên ở thể dục giữa giờ khi có thể nhìn thấy Hứa Giác, hoặc là ở nhà ăn thời điểm ăn cơm,cậu ở lớp mới vẫn là rất được hoan nghênh, bên người là một đoàn nam sinh. Cậu nhân duyên luôn rất tốt, cái này cô cũng không ngạc nhiên
Chính là hai người bọn họ trừ bỏ tiết tự học buổi tối kết bạn về nhà, ở trường học cơ hội gặp mặt xác thực không nhiều lắm
Một ngày giữa giờ lên lớp,Tần An Nhiên chạy bộ trở về,vừa ngồi xuống chỗ ngồi,đang chuẩn bị mở sách vở ra làm bài
Bỗng nhiên,bàn bị Hạ Tình vỗ hai cái: "Này, bên ngoài có đại soái ca tìm cậu."
Tần An Nhiên quay đầu nhìn thấy,cư nhiên là Hứa Giác. Cậu không có mặc giáo phục,chỉ mặc một chiếc áo phông đen, liền như vậy dáng vẻ thoải mái đứng ngoài cửa sổ,một bàn tay hướng về phía cô nghéo một cái
Cô đi ra ngoài,hỏi:"Làm sao vậy,có chuyện gì sao?"
Hứa Giác lấy ra một quyển sách bài tập toán học,đặt bên cửa sổ,rất tự nhiên mà nói "Tôi không thể làm một số bài"
"Cậu đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-trom-cung-chieu-em/167222/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.