Sáng sớm hôm sau,Tần An Nhiên vừa đến trường,phải đi đến văn phòng tìm giáo viên chủ nhiệm Cố Cầm,giải thích tình hình thực tế của La gia cho cô ấy biết,nghĩ rằng số tiền đó nên được trả về,gia đình hắn ta không cần phải nhận quyên góp
Cố Cầm nghe xong,trầm ngâm một lát,quả thật,cô ấy cũng cho rằng điều kiện như vậy mà nhận quyên góp cũng không ổn,nhưng hiện tại tiền đã giao trong tay của tòa soạn báo,bây giờ đòi về cũng thực xấu hổ
Kỳ thật cô ấy xem đến,tổng số cũng không tính là nhiều,quyên góp thì cũng quyên góp rồi.Cố Cầm nghĩ đến,Tần An Nhiên kiên trì như vậy,có thể bởi vì đối với cô mà nói,số tiền quyên góp đối với cô không hề nhỏ
Vì vậy, cô ây nói nhỏ với học trò nhỏ tâm đắc và bướng bỉnh của mình nói: "An Nhiên,cô biết nhà em hoàn cảnh cũng không tốt,nếu thật sự cần tiền, cô sẽ tự mình đem số tiền quyên góp trả về cho em,em xem thế nào?"
"Lão sư,em không phải ý tứ này.Nếu tiền được hoàn lại từ cô, nó sẽ trở nên vô nghĩa. "Tần An Nhiên kiên trì nói
Nhưng cô cũng nhìn ra,Cố Cầm cho rằng cô làm chuyện bé xé ra to.Chính là lúc trước,cô trực tiếp liên hệ cho tòa soạn báo kia,cũng đã nói đem tiền quyên kia chuyển cho đương sự,không muốn mất công đi đòi lại"
Tần An Nhiên đi ra văn phòng,cô thầm hạ quyết tâm,tính toán chính mình sau tan học tự đi đòi về
Này không chỉ là vấn đề về tiền
Mà là vấn đề đúng sai
Nhà hắn chính mình có năng lực,ltốt của xã hội không nên bị lạm dụng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-trom-cung-chieu-em/167218/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.