2
Thúy Thúy, em muốn cái gì?
Lúc vừa bắt đầu tôi nghèo đến sợ, tôi nói với anh ta rằng tôi muốn tiền.
Anh ta đưa cho tôi một tấm thẻ ngân hàng.
Tôi đứng ở cây ATM không ngừng lấy tiền, nhét đống tiền vào trong người rồi đi về căn phòng trọ của tôi và Dương Tiếu với vành mắt nóng bừng.
Ngày hôm đó trời đổ trận tuyết lớn, tôi nhìn thấy một mớ hỗn độn trong căn phòng chúng tôi thuê, đồ đạc lộn xộn khắp mọi nơi.
À, tôi nhớ ra rồi! Anh bạn trai Dương Tiếu của tôi làm ăn buôn bán thiếu nợ người ta một khoản tiền lớn, quyết định chạy trốn.
Anh đến nhà ga rồi mới sực nhớ mà gọi cho tôi một cuộc điện thoại. Anh nói, Thúy Thúy, em tới đây rồi anh dẫn em cùng đi.
Rạng sáng hai giờ, tôi thu thập đồ đạc liều mạng chạy về phía nhà ga. Sau khi tới nơi lại phát hiện ra có rất nhiều cảnh sát đang kéo đường cảnh giới. Nghe người ta nói có mấy kẻ cầm dao tới hành hung, c h é m c h ế t một cậu trai trẻ tuổi ngay bên ngoài nhà ga.
Trên mặt đất có rất nhiều v ế t m á u, đám người vây xem ở đó ai cũng sợ hãi tột cùng. Bàn tán rằng cậu trai này thật sự quá thảm, cậu ta bò trên mặt đất giơ tay với lấy điện thoại của mình, ngay sau đó đã lập tức bị bọn họ c h ặ t luôn cả bàn tay.
Chỉ mới mấy phút ngắn ngủi trôi qua, cả người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-que-thoi-nat/2883704/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.