🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nỗi sợ không làm thằng Củi hốt hoảng hơn, ngược lại càng lúc lại càng khiến nó lại càng thêm bình tĩnh. Cùng lắm là mạng đền mạng mà thôi. Trước giờ nó đâu có sợ. Lau mồ hôi trán, thằng Củi bắt đầu nghĩ cách che giấu đi việc nó giết người. Đầu tiên, nó gỡ đôi giày rách của thằng bé Đảm ra khỏi chân, sau đó kéo xác thằng bé Đảm xuống hố đất đã đào sẵn, bắt đầu lấp đất lên. Tiếp đó, nó đi xung quanh vơ hết cỏ khô cỏ tươi lại lấp lên trên để không ai nhận ra. Cuối cùng, nó xóa sạch dấu chân của cả hai đứa xung quanh đi rồi mới cầm đôi giày rách của thằng bé Đảm đi về.



Lúc này trời đã sáng, người ta bắt đầu đi làm đồng. Thằng Củi đi theo mép con mương nước để tránh mọi người. Đến bờ con sông nhỏ cuối làng, nó vứt đôi giày của thằng bé Đảm ra đấy. Sau này khi không tìm thấy thằng bé Đảm, người ta có thể nghĩ là nó bị ngã xuống sông. Xong việc, thằng Củi phủi phủi tay đi về. Bởi vì cao hứng, nó còn vừa đi vừa hát một khúc hát mà người ta hay hát lúc bốc mộ. Nó không thèm để ý thấy người dân đi qua nhìn nó một cách kỳ dị. Nó chỉ nhếch miệng cười, nụ cười giống hệt của thằng bé Đảm hôm qua.



Trở về nhà, thằng Củi thấy anh Ca và đám kia đang lúi húi thổi cơm. Trên sàn là túi gạo chắc vừa đi mua bên nhà hàng xóm về. Thấy có cơm ăn, thằng Củi liền sà vào giúp đỡ. Nhưng anh Ca

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-vo-hinh/2701819/chuong-78.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vùng Đất Vô Hình
Chương 78: Nhếch môi cười (phần 2)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.