Chú Miên vừa dứt lời thì từ trong bóng tối, một thân hình nhỏ bé hiện ra. Đó là cậu bé con nhà góa phụ với đôi mắt sáng ngời trong đêm tối. Trên tay câu là những miếng cơm nắm trắng ởn được đặt gọn trên lá chuối. Ngọn lửa bập bùng bõng nhiên như bị mưa gió thổi qua, yếu ớt như sắp tắt. Cậu bé càng tiến lại gần, ngọn lửa càng yếu ớt. Không gian xung quanh ba người bỗng ẩm ướt một cách kỳ lạ. Trên những ngọn cỏ bắt đầu ướt đẫm nước. Đất bắt đầu hóa thành bùn nhão, bắt đầu chầm chậm sụt xuống. Chú Miên hoảng sợ nhìn nước bùn bắt đầu chìm đến chân. Chú cố vẫy vùng nhưng càng lúc càng bị lún mạnh hơn.
Minh Khánh thì bình thản đưa thêm củi vào trong lửa, thổi nhẹ. Ngọn lửa như trôi nổi giữa bùn lầy, cháy bùng lên. Cùng lúc, Hoàng Thanh rút thanh đao sau lưng ra chém về phía đứa trẻ. Bỗng nhiên một luồng sức mạnh kinh hồn từ trong miệng cậu bé phun ra. Đó là một luồng nước lạnh lẽo đẩy văng Hoàng Thanh ra xa mười trượng, rơi xuống chìm ngỉm dưới đám bùn lầy. Minh Khánh vẫn bình thản thêm củi thổi lửa. Nước lạnh và gió mạnh không thể nào thổi tắt được ngọn lửa trong tay hắn. Cùng lúc này từ dưới bùn lầy, Hoàng Thanh lại vùng dậy lao tới. Thanh đao trong tay lúc này đã được dán thêm một lá bùa trừ tà màu vàng nhạt.
Khi đứa trẻ đưa tay nắm lấy lưỡi đao, cả Hoàng Thanh và đứa bé đều như bị điện giật, văng ra hai phía. Thanh đao bằng thép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-vo-hinh/2216914/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.