Trên đường trở về Minh Khánh có gặp hai tốp người của quan phủ. Mỗi hai cái bộ đầu đi cùng hai cái đạo sĩ. Bọn họ chia làm các nhóm tuần tra ban đêm để bảo vệ người trong làng. Nhưng ai cũng biết việc này không thể kéo dài bởi làng không có nhiều tiền để nuôi đạo sĩ. Tất cả đều vội vã tìm ra con quỷ. Lê Thương hỏi bọn họ địa chỉ của nhà chứa xác. Em trai của anh hiện được lưu giữ tại đó. Những nạn nhân trong làng sau khi được quan phủ khám nghiệm đều đã được gia đình nhận về nhà chôn cất. Hiện tại trong nhà xác chỉ còn ba nạn nhân: một nhà sư trẻ đi hóa duyên, một ngư dân đánh cá vùng khác đến buôn bán, và bộ đầu Lê Dương.
Nhà chứa xác là một căn hầm cũ nằm gần nghĩa địa. Nó vốn là một ngôi mộ cũ, nhưng không hiểu sao chủ nhân của nó không được chôn cất. Vì thế nó được người làng trưng dụng thành chỗ cất giữ những vật kém may mắn và không thể đưa về trong nhà. Sau khi về nhà ăn cơm tối, bốn người lại đốt đuốc ra nghĩa địa. Lão Chín và cậu em vợ dẫn mọi người đến tận cổng căn hầm. Lê Thương và Minh Khánh mang đuốc đi xuống, còn hai người kia đứng phía trên vì sợ hãi.
Căn hầm được xây dựng bằng gạch nung, trông rất vuông vắn và nghiêm trang. Sảnh chính của nó nằm dưới đất khoảng ba mét, rộng rãi và thoáng gió. Vừa đi vào Minh Khánh đã ngửi thấy mùi vôi nồng nặc. Trên ba chiếc chõng tre là ba cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-vo-hinh/2216884/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.