Đêm đó có lẽ là đêm dài nhất trong cuộc đời anh Ba Kho. Anh không thể nào chợp mắt nổi. Cứ nhắm mắt là anh lại thấy cảnh vợ con bị kéo ra hồ, bọn họ gào khóc thảm thiết nhưng con ma không quan tâm. Nó chỉ cười hềnh hệch rồi dìm họ xuống nước. Vợ và con gái anh cứ trồi lên ngụp xuống giữa làn nước lạnh. Tiếng gào từ từ biến thành tiếng thở, tiếng sặc nước, tiếng rên rỉ. Còn anh, anh chỉ biết đứng nhìn trong cơn đau quặn xé trong tim. Anh không những là đồng phạm, còn là một kẻ bạc tình. Nỗi lo lắng và thấp thỏm khiến anh Ba Kho cồn cào trong ruột gan. Sóng gió hơn nửa đời người cũng chẳng thể sánh nổi với đêm dài dằng dặc đó. Anh Ba Kho hiểu con quỷ có nhiều quyền năng, nhưng anh chỉ đành đánh cuộc với số phận. Anh không muốn bản thân làm hại thêm bất kỳ ai khác. Hai mươi mấy sinh mạng là quá đủ với anh rồi. Tiếng thở nhẹ của vợ đưa anh Ba Kho ra khỏi bóng đêm vô tận. Anh thò tay nắm lấy ngón tay gân guốc của chị, cảm thấy ấm áp vô cùng.
Mãi đến khi gà gáy le te anh Ba Kho mới thở phào nhẹ nhõm. Một đêm ròng thức trắng không thể ngăn cản được những suy tính liên tục trong đầu của anh. Suy nghĩ về tương lai bao giờ cũng khó khăn. Quyết định rời xa cái nơi đã sinh sống nửa đời người lại càng khó khăn. Thậm chí anh Ba Kho còn không tưởng tượng nổi việc đêm ngủ mà không ngửi thấy mùi hoa đại trong vườn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-vo-hinh/2216791/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.