Chương trước
Chương sau
Glencoe, thủ đô của Đế quốc Đại Bàng trước đây và là thành phố lớn nhất miền Đông.

Do tầm quan trọng đặc biệt về mặt chính trị mà Thomas đã cho thiết lập ba căn cứ quân sự lớn bao quanh Glencoe. Sau khi Đế quốc Đại Bàng tan rã, Max Alistar tận dụng lại các căn cứ này làm trụ sở đóng quân của Sư Đoàn Quân số 1, thuộc Tập Đoàn Quân số 3.

Tập Đoàn Quân số 3 còn gọi là cánh quân Đông Nam, bởi lực lượng này chịu trách nhiệm quản lý khu vực Đông Nam.

Cánh quân Đông Nam là một trong ba cánh quân chủ lực của Vương quốc Pedius, cực kỳ tinh nhuệ, thiện chiến. Đã lập được nhiều chiến công trong quá trình chiến đấu với Đế quốc Đại Bàng.

Các cuộc điều tra trước chiến dịch cho thấy Sư Đoàn Quân số 1 ước chừng có khoảng hai trăm nghìn quân, chia làm ba căn cứ chính có thể ứng cứu lẫn nhau trong vòng năm mươi phút đến một tiếng đồng hồ.

Ngoài ba căn cứ chính còn có các trạm kiểm soát đặt ở đầu đuôi những con phố lớn và các ngã tư đông người qua lại. Mỗi trạm kiểm soát có từ ba đến năm người, được trang bị súng lục và súng trường.

Cách bố trí như vậy có thể xem là hoàn hảo về mặt quân sự, đủ sức trấn áp và tiêu diệt bất kỳ mầm mống phản loạn nào. Cũng nhờ thế mà từ khi chiếm được Glencoe đến giờ, Sư Đoàn Quân số 1 luôn làm chủ tình hình, tất cả các cuộc kháng cự lẻ tẻ đều bị dập tắt trong biển máu.

Căn cứ chính của Tập Đoàn Quân số 3 không nằm ở Glencoe mà nằm xa hơn xuống phía Nam, đây cũng là nơi mà Max Alistar đặt văn phòng chỉ huy.

Vào một ngày tháng 5/2119, Sư Đoàn Quân Bất Tử huy động lực lượng lớn tập kích hàng loạt trạm kiểm soát của Sư Đoàn Một ở khu vực ngoại ô Glencoe, giết chết hai mươi người và làm bị thương bốn người.

Sư Đoàn Một từ lâu đã biết về sự tồn tại của một lực lượng lớn tàn quân của nhà nước Cộng hòa. Đám tàn quân này chủ yếu quấy nhiễu ở vùng núi Absaroka là nơi hẻo lánh, ít người sinh sống, không có giá trị gì về mặt quân sự lẫn kinh tế, chính trị. Họ không chủ động gây chiến, mỗi lần bị tấn công lại trốn vào các hang núi, tuy khó tiêu diệt nhưng cũng không tạo thành mối đe dọa thực sự nào. Căn cứ theo số lượng quân nhân đào ngũ tăng dần theo tuần thì có thể thấy chỉ cần giữ vững trận địa là đám tàn quân này nhất định sẽ tự động tan rã.

Lần này đám tàn quân dám ngang nhiên tấn công vào các trạm kiểm soát quả là sự kiện ngoài dự kiến.

Lực lượng trinh sát, thám báo của Vương quốc Pedius chưa nắm được thông tin rằng Tài và Logan đã hội quân với Sư Đoàn Quân Bất Tử, vẫn nghĩ rằng người chỉ huy cao nhất là Clark Hunt. Sư Đoàn Một cho rằng đây là hành vi liều lĩnh của Clark khi đói quá chịu không nổi, nên chỉ cử ba trung đoàn bộ binh tiễu trừ đám phản loạn và thiết lập lại trật tự ở khu vực ngoại ô.

Ba trung đoàn này nằm ở căn cứ phía Bắc, sau khi rời đi, căn cứ trở nên trống rỗng.

Sư Đoàn Quân Bất Tử phục kích ở bên ngoài nhân cơ hội tràn vào căn cứ, cướp kho đạn và kho lương, sau đó đốt phá và rời đi. Toàn bộ cuộc tấn công được thực hiện trong vòng năm mươi phút.

Lúc viện quân kéo đến cũng là lúc mà quân Cộng hòa đã rút về vùng núi, sẵn sàng cho cuộc chiến du kích mà họ đã quá quen thuộc.

Thiệt hại sinh mạng bên phía Sư Đoàn Một vào khoảng ba nghìn người, tuy không thể gọi là ít nhưng vẫn chưa ảnh hưởng đến căn cơ. Chỉ có điều trận này đã khiến các nhà lãnh đạo cấp cao bên phía Pedius choáng váng.

Cách đánh của đối phương rất bài bản, chia thành trận mồi và trận chính. Mục đích của chúng rõ ràng là để lấy đạn và lương thực. Thời gian cho trận đánh chính chỉ kéo dài trong năm mươi phút, đạt được mục tiêu rồi lập tức rút đi để tránh bị phản công. Cách điều quân chuyên nghiệp như vậy e rằng bản thân Sư Đoàn Một cũng không làm được.

Sư Đoàn Một báo cáo tình hình về Bộ chỉ huy Tập Đoàn. Max Alistar ra lệnh cho Sư Đoàn cấp tốc xây dựng lại căn cứ và án binh bất động cho đến khi có chỉ đạo mới.

Tuy nhiên Logan không có ý định để cho Sư Đoàn Một được hưởng phút giây yên bình nào.

Kế hoạch của gã là nhen lên một đám cháy thật lớn ở Glencoe để tàn lửa bay khắp Vùng đất Tự Do, từ đó thiêu đốt quân lực của vương triều.

Logan biết rằng Vương quốc Pedius không được lòng dân. Sau đám cưới, Quintus bị đặt cho biệt danh bạo chúa, sánh ngang với các tên bạo chúa đáng sợ và đáng ghét nhất trong lịch sử.

Mọi người đều mong chờ thời điểm Vương triều suy yếu để nổi lên chống lại. Bản thân Quintus cũng biết điều này nên ra sức trấn áp. Thế đối đầu giữa những kẻ theo Quintus và đại đa số dân chúng càng lúc càng căng thẳng và khốc liệt.

Trận Glencoe cần phải được xây dựng như một ví dụ điển hình cho thấy quân Pedius có thể bị đánh bại bởi một đội quân ít hơn, trang bị kém hơn, và thất bại của chúng càng lớn thì tác động tâm lý càng sâu sắc.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.