Chương trước
Chương sau
Lúc này hệ thống canh gác vòng ngoài của doanh trại còn ba trạm canh và ba lô cốt.

Ba tên lính gác trạm canh chĩa mũi súng vào Tài, chưa kịp bắn phát nào đã bị Clark Hunt cùng người của gã dùng súng trường hạ thủ hết sạch.

Tiếng súng vang lên trong bầu không khí yên tĩnh nghe rõ mồn một, nhưng doanh trại là nơi mà thời điểm nào cũng có thể nghe thấy tiếng nổ, nên rốt cuộc không ai để ý.

Ngựa của Tài đã vượt qua hệ thống lô cốt, hắn giục Mặt Trời Đen quay vòng trở lại, băng ngang qua lô cốt thứ hai. Tiết diện của lô cốt vốn không lớn, tốc độ của Mặt Trời Đen lại nhanh phi thường, quãng thời gian lướt ngang qua lô cốt chỉ là một phần cực nhỏ của giây, người thường có lẽ chỉ kịp nhìn thấy một cái bóng mờ nhạt, nhưng với Tài thế là đủ rồi.

Thông qua linh giác, thời gian như đọng lại không trôi.

Tài nhẹ nhàng vung con dao thứ ba. Con dao xuyên qua yết hầu của tên lính canh, giết gã tại chỗ.

Hắn giục ngựa tiến đến lô cốt thứ ba.

Cả hai lô cốt còn lại cuối cùng đã kịp phản ứng.

Chúng vừa nã đạn điên cuồng, vừa ấn còi báo động.

Tiếng còi khiến cho cả doanh trại cùng choàng tỉnh. Nếu suy đoán của Clark là đúng thì trong vòng mười đến hai mươi phút nữa lực lượng chủ lực của Đại Đoàn Quân Bóng Ma sẽ bước vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu.

Đạn tiểu liên bắn về Tài từ cả hai phía trước sau. Nhưng tất cả các viên đạn đều sượt qua người chứ không chạm được vào vạt áo.

Cảnh tượng ấy thật thần kỳ, khiến người ta nghĩ rằng hắn gặp may mắn đến cùng cực, chỉ Tài biết rằng chẳng có may mắn nào ở đây cả. Hắn nhìn thấy tất cả các đường đạn tựa như chúng đang di chuyển với tốc độ của một bầy ốc sên và lựa thế tránh được hết.

Một trong các viên đạn không nhắm về phía Tài mà nhắm vào Mặt Trời Đen. Hắn rút phắt thanh Huyết Long, căn góc chuẩn xác để viên đạn đập vào lưỡi kiếm văng vào trong lô cốt, lấy đi tính mạng của tên xạ thủ.

Tài vòng ngựa trở lại, tiến thẳng về phía lô cốt cuối cùng.

Hắn đang phi ngựa ngược hướng mưa đạn. Trên thực tế, ngay cả mưa rơi trên trời cũng không bay dày đặc như vậy.

Viên đạn nào nhắm về phía Tài thì hắn khéo léo tránh đi, còn viên nào nhắm vào Mặt Trời Đen thì hắn lấy kiếm đỡ gạt bằng hết.

Nói thì lâu chứ mọi việc diễn ra chưa đến ba giây. Tài nhoài người, đâm thanh Huyết Long vào sâu trong lô cốt, xuyên thủng trán của tên xạ thủ rồi lại rút ra. Máu đỏ vương trên lưỡi kiếm.

Hệ thống lô cốt đã bị triệt phá hoàn toàn.

Clark Hunt bật dậy, hô "xung phong". Hơn hai trăm nghìn binh sĩ Sư Đoàn Một rùng rùng tiến vào doanh trại địch.

Doanh trại của Đại Đoàn Quân Bóng Ma trải rộng trên một diện tích vô cùng lớn và có nhiều khu nhà tạm. Vào lúc này những binh sĩ Đại Đoàn đang cầm súng túa ra, nhiều người quần áo xộc xệch, gương mặt vẫn còn nguyên nét hoang mang tựa như không hiểu đây là thực hay mơ.

Tài phi ngựa xông thẳng vào đội hình còn đang lộn xộn của địch, đi đến đâu đầu người rơi lăn lóc trên mặt đất đến đấy.

Hắn đã để lại lòng nhân đạo ở bên ngoài doanh trại. Ngày hôm nay hắn quyết định quay trở lại làm một sát thủ giết người như ngóe, công việc mà hắn cứ ngỡ đã trở thành quá khứ xa xăm.

Rất nhanh, quân sĩ Đại Đoàn Quân Bóng Ma nhận ra rằng tên sát thủ cầm kiếm này là thần thánh bất tử. Cho dù bắn bao nhiêu đạn vào người cũng không thể giết được, đã thế hắn còn dùng kiếm hất ngược lại được viên đạn về phía người bắn.

Một ai đó hét lên:

- Hắn là Tổng thống nhà nước Cộng hòa Trần Tuấn Tài, là Đệ Nhất Sát Thần. Đừng bắn vào hắn, hãy tập trung vào con ngựa.

Tài cau mày. Không hiểu thằng khốn nào lại thông minh thế? Hắn kéo cương cho thần mã Mặt Trời Đen hướng về phía tên lính vừa đưa ra chỉ dẫn khôn ngoan cho đồng đội.

Mặt Trời Đen cao to lừng lững, thế phi như sấm sét, tên kia còn đang chết sững đã bị con ngựa húc văng ra xa mười mét. Nhân lúc cơ thể còn đang lơ lửng trên không, Tài liền bồi thêm nhát dao chí mạng vào tim.

Tên lính khôn ngoan ấy đã chết. Tuy nhiên câu chỉ dẫn đã lan ra toàn quân. Một đồn mười, mười đồn trăm, chẳng mấy chốc các binh sĩ của Đại Đoàn Quân Bóng Ma đều nhất loạt chĩa súng về phía Mặt Trời Đen bắn liên hồi.

Lúc trước chỉ thi thoảng mới có một viên đạn bắn về phía con ngựa, Tài dễ dàng bảo vệ được nó, bây giờ số lượng đạn lên đến cả nghìn, cả vạn viên cùng lúc, cho dù sở hữu linh giác đi nữa Tài cũng không có ba đầu sáu tay để xoay xở kịp lúc.

Hắn hét lớn. Tay phải xòe ra, động tác không mang tác dụng gì ngoài việc làm tăng sự hưng phấn. Đôi mắt đỏ bùng cháy. Các sợi tơ màu đỏ phóng ra chíu chít, bất kỳ ai đang đứng trong phạm vi vòng tròn lấy Tài làm tâm, bán kính ba phảy sáu mét, đường kính bảy phảy hai mét, đều bị hắn khống chế.

Ba người vô tình đứng ở ngay bên cạnh hắn lúc này liền ngây dại bước ra, bất đắc dĩ dùng thân mình che chắn cho Mặt Trời Đen. Cả ba tên này đều bị đạn đồng đội bắn cho thành ba cái tổ ong di động.

Linh Giác Đỏ là thần khí bất khả chiến bại, đem ra dùng với người bình thường chẳng khác gì sóng thần càn quét nhân gian, vô phương chống đỡ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.