Một buổi sáng, Tài quyết định đến tìm người mà hắn đã lâu rồi không gặp, Marley Valencia.
Lúc hắn đến, thư ký của Marley là Victoria cho biết cô chủ vẫn còn đang ngủ say chưa dậy, hậu quả của cuộc nhậu nhẹt thâu đêm hôm trước.
Victoria năm nay đã bước sang tuổi mười tám, ngoại hình hầu như không thay đổi mấy so với lúc được Tài giao nhiệm vụ làm thư ký cho Marley, nhưng chững chạc hơn rất nhiều.
Tài mỉm cười với Victoria:
- Tôi nghe nói cô và Damon đang hẹn hò?
Victoria xấu hổ đáp:
- Vâng, thưa tổng thống.
- Damon là một chàng trai tốt. Emily luôn nói rằng cô cậu sinh ra là để dành cho nhau. Và như mọi lần, cô ấy lại đoán đúng.
- Cô Emily là một người rất tinh tế. Hơi tiếc là Damon dạo này bận rộn nên bọn em không có nhiều thời gian gặp mặt.
- Phải rồi, chúng ta đang sắp bước vào một cuộc chiến với một kẻ thù rất mạnh, tất cả đều phải cùng nhau cố gắng. Cô cũng biết đấy, Damon đã tự nguyện sung vào quân ngũ và được phong làm tiểu đội trưởng, chỉ huy một tiểu đội mười người. Cô yên tâm, tôi luôn để mắt đến Damon, nếu cậu ta chứng minh được năng lực của mình nhất định sẽ có khen thưởng.
- Cảm ơn tổng thống. Em tin rằng Damon sẽ rất vui khi biết điều đó.
Victoria vào phòng gọi Marley dậy.
Một lúc sau, Marley bước ra trong bộ váy ngủ màu xanh dương, tóc tai dẫu bù xù vẫn không che giấu được ngoại hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3546081/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.