Chương trước
Chương sau
Tâm trạng của Logan hôm nay có phần bồn chồn.

Gã được Tài giao phụ trách quản lý một khu vực dân cư nằm ở phía Tây của nhà nước cộng hòa. Công việc thường ngày bao gồm bảo vệ các cửa hàng của Siêu Thần Tài, đảm bảo trật tự trị an và giải quyết các vấn đề phát sinh. Có thể xem gã như thị trưởng của khu vực này.

Gã xử lý công việc của mình khá tốt. Mọi ngày gã đều thức dậy từ sáng sớm và đi một vòng quanh khu vực mình phụ trách để xem tình hình có gì biến động hay không. Nhiều người dân ở đây đã quen mặt gã và gọi gã một cách kính trọng là thị trưởng Logan.

Logan hài lòng với cuộc sống của mình. Tài đối xử với gã rất tử tế. Mặc dù mối quan hệ giữa Tài với cha gã là sự đối đấu ngấm ngầm nhưng hắn chưa bao giờ nghi ngờ lòng trung thành của Logan, hay tức giận gã mỗi khi mối quan hệ này trở nên căng thẳng.

Dưới trướng của Logan có chừng một nghìn người, chia nhau ra bảo vệ các điểm nóng. Logan thấy an ninh ở vùng này an toàn nên chỉ giữ lại bảy người bên mình mỗi khi có việc phải ra ngoài.

Việc tuần tra hôm nay khởi đầu một cách suôn sẻ, nhưng đến trưa, lực lượng an ninh cảnh báo rằng đoàn đang bị theo dõi.

Câu nói đấy khiến Logan có phần ngạc nhiên.

Kẻ nào dám to gan theo dõi lãnh đạo cấp cao của Dực Long ngay trong địa bàn của tổ chức này?

- Có nên quay lại Pháo Đài không? – Tay lái xe hỏi.

Logan lắc đầu:

- Đi tiếp đi. Chúng ta còn một cửa hàng nữa phải kiểm tra.

Bản tính của Logan bướng bỉnh và gã cũng không thích bị người khác đe dọa.

Đoàn của Logan đi trên hai chiếc xe, lúc đỗ lại trước cửa hàng, Logan sớm nhận ra rằng bên trong không có người bán.

Gã chưa từng gặp tình huống này trước đây.

Ngay cả đội ngũ an ninh bảo vệ cho cửa hàng cũng biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.

Tay lái xe lại một lần nữa đề nghị được trở về Pháo Đài, lần này gã nói với vẻ lo sợ.

Logan vẫn quyết định xuống xe và bước vào cửa hàng để kiểm tra tình hình thực tế ra sao.

Gã cùng năm người đi sâu vào bên trong.

Đang đi, phía sau bất thần có rất đông người của Lữ Đoàn Đỏ xuất hiện.

Một thanh niên chừng hơn hai mươi tuổi bước tới chặn đường Logan, thái độ niềm nở nhưng kiên quyết.

- Ngài Logan, tôi là Luka Magnotta, vệ sĩ riêng của Tổng thống. Mời ngài đi cùng tôi lối này, những người khác xin hãy ở lại.

Logan còn chưa kịp phản ứng, Luka đã đẩy gã vào căn phòng được dùng làm địa điểm nghỉ ngơi cho các nhân viên cửa hàng.

Bên trong phòng, Jackson đang ngồi uống nước với vẻ nhàn nhã.

Logan thấy bố, không biết nên nói câu gì.

Jackson chỉ tay vào cái ghế bên cạnh mình:

- Ngồi đi.

Logan ngồi xuống ghế. Jackson nhìn gã với vẻ nồng ấm.

- Trông con có vẻ khỏe mạnh hơn trước đấy.

- Bố đến đây làm gì?

- Chẳng nhẽ bố không được tìm con ư? Đã bao lâu rồi chúng ta không nói chuyện với nhau nhỉ?

- Con không có chuyện gì để nói với bố. Bố đừng làm phiền con.

Jackson nghe vậy, chỉ mỉm cười.

- Ta nghĩ rằng giữa hai chúng ta đã có sự hiểu nhầm. Logan, nếu tuổi tác chưa biến ta thành một lão già lẩm cẩm, thì ta nhớ rằng ta chưa làm bất kỳ điều gì có lỗi cho con. Kể từ khi mẹ con mất đi, ta đã ở vậy nuôi con trong suốt hai mươi năm, ta đã làm tất cả những gì có thể để bảo vệ con trong giai đoạn biến loạn, mang lại cho con một ngôi nhà ấm cúng và một cuộc sống không thiếu thốn bất kỳ điều gì. Con đã phạm nhiều sai lầm nhưng ta đều bỏ qua, có đúng không Logan? Ta đã bao giờ trừng phạt con như một người cha nghiêm khắc nên làm? Logan, ta rất buồn lòng khi con quên bẵng tất cả những gì ta đã làm cho con.

Logan nhớ lại những kỷ niệm trong quá khứ, cảm thấy mủi lòng.

Gã nói một cách dè dặt:

- Bố nói đúng, con cảm ơn bố.

Logan đặt tay lên vai gã, vỗ nhẹ:

- Phải vậy chứ. Con trai ta, ta vẫn thường bí mật tìm hiểu về cuộc sống của con và những gì con đã làm. Ta thấy con đã thực sự trưởng thành và xứng đáng với các trọng trách lớn hơn tại Vùng đất Tự Do.

Logan hỏi:

- Trọng trách gì?

- Phó Tổng thống nước Cộng hòa Liên Minh Thần Thánh, tương lai sẽ thay thế ta trở thành Tổng thống.

- Chức vụ đó đang là của Tài.

Jackson cười nhạt.

- Tài chết rồi. Thần Thoại đã giết hắn.

Logan nhìn sững Jackson, tim đập nhộn lên.

- Tài chỉ là một thằng ranh con nhờ may mắn mà leo lên được vị trí cao. Hắn thiếu mọi đức tính cần thiết để lãnh đạo nước cộng hòa. Con trai ta, chúng ta không thể tiếp tục để những kẻ hèn hạ, thấp kém và bất tài đứng trên đầu trên cổ được nữa. Con thử nghĩ xem, con là con trai Tổng thống nhà nước cộng hòa mà chỉ được giao cai quản một khu vực bé tẹo của Dực Long. Con không thấy nhục nhã sao? Chúng đang cười vào mặt con và thông qua việc hạ nhục con mà hạ nhục cả ta nữa. Đã đến lúc phải đặt chúng về đúng chỗ của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.