Anh em nhà Miller vừa rút lui, Linh Giác Đỏ đã ổn định trở lại. Tài không lý gì đến hai người này, ánh mắt chỉ nhìn chòng chọc vào Trung. Hắn dậm chân, nhảy tới chỗ của em trai. Trung sợ hãi, vội vàng chuồn sang bên phải, tìm cách tránh né. Cú đảo người ấy rất khá, ngược hướng di chuyển của Tài, theo lẽ thường có thể tạo ra khoảng cách đủ lớn để chuẩn bị sẵn tư thế phản công hoặc nếu không muốn đánh nữa cũng có đủ thời gian chạy trốn. Ai dè Tài còn đang lơ lửng trên không, người bất thần ngoặt gấp như chim ưng đảo cánh. Bàn tay vươn ra, chộp ngay được cổ Trung.
Bàn tay của Tài cứng rắn như thép, khi ấy siết lại. Trung không thở được, cảm tưởng như xương cổ sắp gãy đến nơi.
Gã la ầm lên:
- Anh Tài, đừng giết em. Đừng giết em.
Lời cầu xin ấy đã đánh thức lý trí đang bị máu độc tha hóa của Tài. Hắn bừng tỉnh, bàn tay lập tức mềm ra, kéo em lại gần muốn xoa đầu.
Hắn quên bẵng rằng Trung đang cầm dao trên tay. Con dao lập tức xuyên thủng bụng hắn, ruột phòi cả ra ngoài. Máu theo vết thương chảy thành dòng.
Tài cúi xuống nhìn vết thương, sự phẫn nộ không còn, chỉ còn lại nỗi chán chường.
Miệng Trung méo xệch. Gã nói lắp bắp:
- Ta là thần Apollo. Ta không thể thua anh. Ta sẽ không để anh ngáng đường ta trở thành Sát Chúa. Anh cần phải chấp nhận số phận của mình.
Tài chộp lấy cổ tay gã, một lần nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3536745/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.