Abraham đã đặt tổng cộng năm tấn thuốc nổ trên núi không tên.
Dĩ nhiên gã không vác tất cả số thuốc nổ này lên núi chỉ riêng trong buổi tối ngày hôm nay. Thuốc nổ nhiều như vậy, làm sao vận chuyển một lúc hết được? Mọi thứ đã được bắt đầu từ sáu tháng trước, trong lần chạm trán cuối cùng với Daniel. Kể từ thời điểm ấy, Abraham đã huy động hàng chục người theo dõi dưới chân núi, hễ Daniel rời khỏi ngọn núi là lại điều động hàng trăm thành viên Dực Long mang vác bộc phá lên chôn dấu ở các vị trí được tính toán kỹ lưỡng, sau đó che phủ chúng lại bằng cây cối, đất đá.
Daniel tưởng mình là người đi săn, ai dè gã lại đi săn ở đúng vị trí mà Abraham chọn sẵn cho gã. Nơi chiếc máy khoan vào đá được xác định là điểm A0, bốn trăm cân bộc phá chôn ở điểm A0 được sử dụng như một thứ mồi dẫn để kích nổ các gói bộc phá tiếp theo ở các vị trí lần lượt được đánh dấu là A1, A2, nên khi Daniel rơi xuống dọc theo ngọn núi, các gói bộc phá cứ thế nổ dây chuyền một cách chính xác và đúng thời điểm tựa như đang được điều khiển bởi một bàn tay vô hình.
Daniel chỉ có thể trách mình đã chọc giận nhầm người.
Nhưng đó vẫn chưa phải là tất cả. Abraham một khi đã mất tới sáu tháng để chuẩn bị thì không thể kết thúc một cách vô vị như vậy được.
Hẳn nhiên với người bình thường, làm được như gã đã là ngoài sức tưởng tượng rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3516327/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.