Tài gọi Alexander, quát hỏi:
- Tôi giao cho các anh nhiệm vụ bảo vệ Marley. Cô ta đâu rồi?
Alexander đáp:
- Người của Thomas vây kín cả khu này, không chống lại được. Cuối cùng Marley tự nguyện rời đi. Tôi tuy không bảo vệ được Marley, nhưng biết Thomas đang giam giữ cô ta ở đâu.
- Lập tức dẫn tôi đến đấy. Ethan, anh dẫn người của ta rời khỏi Khu Đông.
Ethan nhìn qua cửa sổ, thấy lực lượng an ninh của Lữ Đoàn Đen đứng vòng trong vòng ngoài, liền hỏi:
- Sao mà đi được? Quân lính của chúng đông thế kia?
Đúng lúc ấy hai quả đạn pháo rơi vào cổng, đánh sập bức tường, làm chết mấy chục người.
Khói lửa mù mịt.
Tài hô lớn:
- Cơ hội kìa, chạy mau.
Ethan Kath vội vã dẫn một trăm Hiệp Sĩ và sáu mươi sát thủ Dực Long lên xe, hướng về khu vực trung tâm. Quân cảnh bị hai quả đạn pháo kia làm cho tan tác, không thể giữ họ lại được.
Tài cùng Alexander và hai mươi sát thủ còn lại đến nơi đang giam giữ Marley. Trên đường đi, thấy các đoàn quân có phù hiệu đại bàng đen chạy rầm rập, tiếng pháo nổ liên hồi, tiếng súng bắn đứt quãng.
Liên quân còn đang ở xa, nhưng đạn từ các khẩu pháo tự hành đã sớm vươn được tới nơi này.
Trời lúc này đang trưa, mà khói bốc lên dữ dội quá, tưởng chừng đã là chiều tối.
Người bên phía Tài được trang bị vũ khí đầy đủ. Tài ra lệnh hễ gặp kháng cự là bắn. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3514461/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.