Các sát thủ bên Tài cứ lần lượt ngã xuống mà hắn vẫn chưa nhìn thấy Daniel đâu cả. Cảm giác lúc ấy của hắn như gặp ma. Tài đã thế, Abraham càng không thể nào thốt lên lời.
Tài quát lên:
- Các anh em, đứng bên cạnh tôi, tuyệt đối không được di chuyển. Thấy động thì kêu lên để báo hiệu.
Mọi người chạy về bên cạnh Tài, trên đường chạy chết thêm hai người nữa.
Sắc mặt của Tài trở nên tái nhợt.
Hắn không nghĩ Daniel lại cạn tình như vậy. Mặc dù bản tính của gã điên khùng nhưng trước nay vẫn là người có lý trí. Tài biết Daniel là thành viên trung thành của Dực Long, mỗi khi tổ chức có việc đều ra sức cống hiến. Daniel còn là bạn hắn từ thủa thiếu niên, hai người từng vào sinh ra tử với nhau. Ở chiều ngược lại Tài cũng đã nhiều lần chiều theo các ý muốn của Daniel, mà gần nhất là việc tổ chức đám cưới cho gã và David.
Thế quái nào mà Daniel tự nhiên biến thành kẻ thù không đội trời chung thế này?
Bên Tài chỉ còn năm người. Năm người đứng dựa lưng vào nhau, quan sát bốn phía.
Giữa màn đêm đen tối, có một vật gì đó đang chuyển động. Tài nhận ra rằng đó là Daniel. Đôi mắt của gã có một màu sắc cực kỳ đặc biệt, leo lét như ngọn lửa màu vàng, chính giữa tròng mắt có hai vòng tròn đồng tâm màu xanh nước biển cực đậm.
Daniel nhìn Tài. Tài cũng nhìn gã.
Đầu hắn bỗng nhiên trở nên mông lung, và hắn bước về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3511579/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.