Cả Jackson và Tài đều đến nhà Marley một mình, không có người theo hầu.
Quintus đã chuẩn bị sẵn ba cái ghế trong phòng khách, ba người ngồi thành hình tam giác.
Quintus nhớ lại chuyện xưa, cảm khái thốt lên:
- Năm xưa chúng ta cũng từng ngồi với nhau như thế này, nhưng lúc ấy các vị là khách không mời, bây giờ các vị là thượng khách, cuộc đời này chẳng phải luôn mang lại những điều bất ngờ hay sao?
Jackson lạnh lùng hỏi:
- Quintus, anh muốn gì?
- Câu đó phải là tôi hỏi mới đúng. Mấy ngày trước hai người các ông ngồi chơi ở nhà Connor đến rạng sáng, không rõ bàn nhau chuyện gì mà hăng say đến thế?
Gương mặt của Jackson bất động, không để lộ chút biểu cảm nào, trong khi Tài làm động tác vỗ tay:
- Ở Liên Minh các anh cài cắm bao nhiêu điệp viên vậy?
- Cũng nhiều bằng Dực Long thôi. Tôi đoán chắc rằng đề tài mà các vị bàn luận phải cực kỳ thú vị thì mới kéo được hai kẻ đại thù đã nhiều lần tìm cách giết nhau ngồi chung một căn phòng.
Tài nói:
- Chúng tôi chỉ ngồi uống rượu và nói về cách khôi phục lại phòng điều chế mà thôi.
- Thật lạ khi anh nói vậy, vì đã mấy ngày liền Connor chưa hề bước chân vào phòng điều chế mà cứ ở rịt trong nhà. Tôi tự hỏi chẳng lẽ ông ta không sợ bị Tư Lệnh chém đầu hay sao?
- Chuyện này anh phải hỏi Connor mới đúng. Có lẽ ông ta không khỏe.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3508841/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.