Tài có chung quan điểm với Logan rằng âm mưu tàn sát một triệu năm trăm nghìn người là quá tàn nhẫn và vô nhân đạo, ngang hàng với các tội ác đẫm máu nhất từng được ghi nhận.
Tuy nhiên đó cũng là điểm chung duy nhất giữa hai người bọn họ trong vấn đề này.
Logan cố tìm cách thuyết phục hắn:
- Anh cần phải ngăn bố tôi lại.
- Bằng cách nào? – Tài hỏi, không phải theo kiểu châm biếm, mà bằng tất cả sự thành thực.
- Tôi chưa biết, nhưng anh đã nhiều lần cản đường ông ấy, chắc chắn sẽ nghĩ ra cách.
- Tôi không phải là thánh, Logan. Anh có nhìn thấy hàng trăm nghìn Hiệp Sĩ đang bao vây cứ điểm của các anh không? Đây không còn là việc riêng của T-rex nữa mà là việc của Liên Minh. Chuyện này quá lớn, tôi không thể nhúng tay vào được.
- Vậy thì chúng ta sẽ đến gặp Tư Lệnh và yêu cầu ông ấy đổi ý.
- Anh đã gặp Tư Lệnh bao giờ chưa?
- Chưa, nhưng hai việc đó thì có liên quan gì? Anh sợ Tư Lệnh sao?
- Tôi không sợ ông ta, tôi chỉ nói với anh rằng chúng ta không thể dùng mồm mép để thuyết phục con người này. Đó là một tên độc tài hiếu sát. Mà ngay cả nếu tôi sợ hãi thì đã sao? Có gì nhục nhã khi thừa nhận rằng mình khiếp sợ một kẻ tàn ác có quyền lực hơn mình rất xa? Mc Alister có thể đặt dấu chấm hết cho cuộc đời tôi và tổ chức của tôi chỉ bằng một câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3506097/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.