Thanh kiếm đã kề lên cổ. Quintus ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Tài.
- Đâu cần phải làm ra vẻ nghiêm trọng thế, thủ lĩnh Trần Tuấn Tài. Tôi biết anh muốn gì. Anh không muốn giết tôi. Tất cả những gì anh muốn là giải cứu người của anh và rời khỏi đây an toàn, tôi đáp ứng điều kiện này.
Tài gật đầu:
- Người hiểu biết thật dễ nói chuyện. Phiền anh hộ tống chúng tôi rời khỏi Khu Bắc, sau đó tôi sẽ thả anh ra.
Erich gằn giọng:
- Đừng đòi hỏi quá đáng.
Máu vẫn chảy túa ra từ bàn tay cụt của gã, nhưng viên Thống Soái này dường như không quan tâm đến vết thương chút nào.
Quintus cười hỏi:
- Chắc chắn anh sẽ thả tôi ra chứ?
- Tôi cam đoan về điều đó.
- Tốt lắm. Thủ lĩnh Trần Tuấn Tài đã nói vậy thì còn gì để lo ngại nữa. Erich, mau lui ra ngoài chữa thương, đích thân ta sẽ tiễn thủ lĩnh Trần Tuấn Tài và gia đình rời khỏi Khu Bắc.
Mặc dù đang trong tình thế bị cưỡng ép, nhưng qua lời nói của Quintus, lại nghe như gã chủ động làm vậy.
Theo mệnh lệnh ban xuống, một chiếc xe ô tô sang trọng được huy động để chở Quintus và Tài đến đón người của Dực Long.
Các binh sĩ của Cá Voi Xanh được lệnh giải tán hết, chỉ để lại một chiếc xe bám theo ở khoảng cách xa.
Rất nhanh, người của Dực Long được giải phóng, cả đoàn chuyển từ xe ô tô do Cá Voi Xanh bố trí lên bốn chiếc xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3503315/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.