Thời gian thấm thoắt thoi đưa. Ba tháng đã trôi qua.
Một hôm Ethan Kath đến tìm Tài. Alexander thông báo cho gã biết rằng Tài đang trong quá trình tập luyện, hắn đã ở trong phòng tối ba ngày liền không ra.
Ethan tuyên bố mình đến mang theo chỉ thị của Tư Lệnh, gã sẽ không trở về chừng nào chưa gặp được Trần Tuấn Tài.
Sau một hồi trao đổi, cuối cùng Ethan được đưa vào căn phòng của các kỹ thuật viên. Từ đây gã có thể nhìn qua màn hình giám sát, thấy Tài đang nằm ngửa trên sàn nhà, hai mắt nhắm nghiền.
- Tài? – Gã nói qua micro.
Tài vẫn nằm yên trên sàn nhà, miệng đáp.
- Đội trưởng Ethan, anh đến tìm tôi gấp vậy có việc gì?
- Ra đây, chúng ta trực tiếp nói chuyện.
- Tôi không ra được. Thôi, anh vào đây. Nhớ liên tục bò sát mặt sàn nhà kẻo chết lúc nào không hay đấy.
Ethan thấy các kỹ thuật viên nhìn mình với ánh mắt quái dị, biết rằng căn phòng này hẳn có điểm đặc biệt, lúc vào bên trong cực kỳ cẩn thận trườn người dưới mặt đất như loài rắn, tiến lên từng chút một.
Sau khi gã vào bên trong, cửa phòng được đóng lại, bóng tối bao trùm, không gian tối đen như mực.
Căn phòng trông thế mà không hề yên tĩnh chút nào. Những tiếng ken két nghe như xé vải cứ liên tục vang lên, khiến đầu óc của Ethan bắt đầu cảm thấy đau nhức.
- Cẩn thận. – Tài nói vọng đến. – Đừng để những âm thanh ấy làm anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3500542/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.