Tài có những tiêu chuẩn chặt chẽ về việc thế nào là vượt qua một cấp.
Trong suy nghĩ của hắn, một cấp được xem là đã được chinh phục hoàn toàn khi và chỉ khi hắn giết được hết bốn mươi con ruồi muỗi theo thứ tự từ một đến bốn mươi.
Nếu hắn xác định được vị trí của cả bốn mươi con ấy thì không nói làm gì, vấn đề nằm ở chỗ có rất nhiều con hắn không định vị được. Có thể chúng đang trốn ở góc nào đó, có thể hắn đã mất dấu chúng và bây giờ không tìm lại được.
Chẳng hạn như vừa rồi hắn không tìm được con thứ hai mươi mốt. Cho dù dậm chân ghế cũng vô ích, bởi căn phòng này rộng hơn căn phòng cũ rất nhiều, tác động của âm thanh không làm bầy côn trùng giật mình.
Hắn phải tìm ra cách khác.
Tài nhớ đến kỹ năng dậm chân làm rung chuyển mặt đất của Mc Alister. Kỹ năng này gây cho hắn ấn tượng sâu đậm đến nỗi gần như không ngày nào hắn không nghĩ về nó một chốc.
Nếu hắn cũng có thể làm như Mc Alister thì hắn sẽ kích động được bầy côn trùng, qua đó xác định vị trí chính xác của từng con một.
Dùng sức một cú dậm mà lay chuyển mặt đất là điều không tưởng, trừ khi hắn nặng hàng tấn. Nhưng Tài cho rằng bên trong việc này có thủ thuật nào đó. Hắn cần tìm ra được bí quyết của thủ thuật ấy.
Tài chìm vào trong suy nghĩ.
Vài giờ đồng hồ lặng lẽ trôi qua, bên ngoài các kỹ thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3499509/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.