Gavin Doherty bị ánh đèn rọi vào mắt, vừa tức vừa sợ.
Gã gào lên:
- Là thằng nào đang chơi dại? Chúng mày biết chúng mày động vào ai không? Tao là Gavin Doherty, đội trưởng đội Hiệp Sĩ, con trai của Gabriel Doherty, Phó Tư Lệnh Liên Minh. Mau tắt đèn đi, không tao sẽ bắn chết mày.
Một giọng nói rất khô và lạnh vang lên, tựa như giọng nói của robot:
- Gavin Doherty, anh có biết tỷ lệ điều tra thành công các vụ án mạng ở Vùng đất Tự Do là bao nhiêu không?
- Tao không biết.
Chính xác thì Gavin còn không biết "tỷ lệ" nghĩa là gì, gã là một thằng thất học chỉ dựa vào sự hậu thuẫn của bố mà leo lên đến địa vị ngày nay.
- Không phần trăm. Nghĩa là nếu chúng tôi giết anh ngày hôm nay thì khả năng bố anh tìm ra chúng tôi là ai bằng không. Anh có hai sự lựa chọn, hoặc là đồng ý chịu chết, hoặc là cởi bỏ quân phục Hiệp Sĩ, để lại toàn bộ quần áo và vũ khí rồi sau đó đi bộ trở lại Liên Minh. Anh chọn cái nào?
- Tao không thể đi bộ quãng đường xa thế về nhà.
- Vậy tức là anh chọn cái chết.
- Không, không. – Gavin sợ quá, kêu lên. – Tao chọn sự sống, nhưng không phải là theo cách ấy.
- Có lẽ anh là một thằng não tôm nên hơi chậm hiểu. Chúng tôi sẽ giải thích một cách trực quan hơn nhé. Thằng đầu trọc đang đứng cách Gavin ba mét về bên trái kia, nếu trong vòng ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3488570/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.