Jackson biết con trai mình có quan điểm riêng. Quan điểm ấy trái với quan điểm của lão, nhưng lão cũng không thể nào ép nó được. Cái khó của người làm bố là chỉ có thể chỉ ra con đường, chứ không cách nào đi thay con mình trên con đường ấy.
Nếu Logan đã nhất quyết không chịu thì lão cũng hết cách.
Jackson nói:
- Dực Long đang tìm cách giết Luis. Bảo vệ Luis là nhiệm vụ trọng tâm của chúng ta. Ta giao việc này cho con. Trong vòng một tháng tới con phải theo sát Luis như hình với bóng không được rời ra phút nào. Tất cả những việc khác đều gác lại hết. Để tiện bảo vệ, hãy đưa Luis về sống với chúng ta.
- Thế vợ con ông ấy thì sao? Luis nhất định sẽ đòi phải dẫn cả nhà theo.
- Không được. Phải để vợ con Luis ở lại để đánh lạc hướng kẻ địch. Như vậy chúng sẽ tưởng rằng Luis vẫn đang ở nhà và sẽ phạm sai lầm.
Logan nhìn bố, tròng mắt màu nâu hơi co lại:
- Phạm sai lầm nghĩa là thế nào ạ? Ý bố muốn nói rằng chúng sẽ tấn công vào nhà riêng của Luis và sát hại vợ con ông ta một cách vô ích?
Jackson hơi ngẩng hàm lên, tư thế như vị hoàng đế độc tài đang nhìn thần dân của mình:
- Điều đó khiến cho con cảm thấy bất bình hay sao?
Logan vặn lại:
- Bố không thấy điều đó quá tàn ác hay sao?
- Ta không thích cách nói chuyện của con. Ta hỏi, con phải trả lời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3458509/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.