Tài biết rằng Brian rất béo, nhưng cái sự béo trong trí nhớ của hắn với thực tế hiện tại vẫn hết sức khác biệt.
Chỉ sáu tháng không gặp mà Brian đã nặng thêm một trăm cân, tổng khối lượng của nó bây giờ là hai trăm cân.
Hai trăm cân thì đi đứng như thế nào? Đi thì vẫn đi được, vì xương cốt của Brian rất khỏe, nhưng mỗi lần di chuyển sẽ tạo thành một cơn gió có thể thổi bay tờ giấy đặt trên bàn.
Lúc Brian ục ịch bước vào cả đám tưởng đang có động đất. Căn phòng cứ rung rinh theo mỗi bước chân.
- Xin chào người anh em.
Brian nói và tiến đến ôm hôn Tài.
Tài nhận ra rằng không gian xung quanh mình trở nên tối om. Nguyên nhân là vì cơ thể khổng lồ của Brian đã che mất ánh sáng đèn điện.
Hắn chưa bao giờ nghĩ rằng Brian lại có thể to lớn đến như vậy. Trước đây nó gầy tong teo, vậy mà vừa dư dả một cái đã phát tướng như con lợn.
Bảo béo như lợn là hơi xúc phạm Brian, phải béo như voi, thậm chí như cá voi mới đúng.
Cái ôm của Brian làm Tài suýt chết ngạt.
- Buông tao ra mau.
Nếu Brian ôm lâu thêm chút nữa chắc Tài phải gọi Tứ Đại Chiến Tướng giải cứu.
Brian buông Tài ra và hỏi:
- Anh gọi tôi đến đây có chuyện gì?
- Brian, tao biết rằng ước mơ của mày là giết một ai đó.
- Ước mơ của tôi không phải là giết một ai đó mà là được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3438453/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.