Khi Tài nhìn thấy khẩu súng thì phát súng đã nổ.
Hắn là con người chứ không phải siêu nhân. Hắn không tránh nổi phát đạn ấy. Viên đạn găm vào tay chứ không phải vào tim. Đó là may mắn. Nhưng là tay trái chứ không phải tay phải. Đó là bất hạnh.
Hắn có thể sử dụng tay phải, nhưng với sức mạnh và sự chính xác chỉ bằng một phần ba so với tay trái. Tay trái mới là tay thuận của hắn.
Cơn đau ập đến ngay. Viên đạn tắc lại trong cơ. Hắn cắn răng chịu đựng và nhìn tên sát thủ tay lăm lăm khẩu súng kia.
Không có phát đạn thứ hai. Súng của gã có đúng một viên đạn.
Tài thở ra một tiếng. Tay trái của hắn thõng xuống, con dao tuột rơi tạo thành tiếng kêu buồn thảm trên sàn nhà. Tài dùng tay phải lấy ra một con dao khác.
Vết thương này không chí mạng nhưng máu chảy khá nhiều. Máu sẽ không tự động ngừng chảy, tất cả đều biết điều đó. Hiện trạng này giống như lỗ thủng nhỏ trên thân con đê, ban đầu lỗ thủng không đủ sức phá hủy con đê nhưng theo thời gian lỗ thủng sẽ rộng ra và khiến cấu trúc của toàn bộ con đê trở nên suy yếu. Sự sụp đổ chỉ còn là vấn đề thời gian.
Thời gian đang chống lại Tài. Hắn cần phải giải quyết đối thủ thật nhanh, trước khi cơ thể của hắn yếu đến nỗi đứng cũng không vững. Hắn hiểu điều này thì những người khác cũng hiểu. Tự nhiên khoảng cách giữa hai bên giãn ra.
Những tên sát thủ lùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3421696/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.