Vincent và Victor tuy không thật cao nhưng vai rộng, dáng người chắc khỏe, rất nhanh nhẹn.
Brian chỉ vào hai thằng còn lại:
- Đây là Aleksei Nico.. Nico cái gì ấy không nhớ.
- Nicolaevich. – Thằng có cái tên rất Nga trả lời. – Tao đã bảo mày bao nhiêu lần rồi.
- Đúng rồi, là Aleksei Nico.. Nico.. Tôi vẫn thường gọi là Nicotin vì cái tên ấy gợi nhớ đến bao thuốc lá cha tôi vẫn hút.
Aleksei tức giận nói:
- Mày đừng dối trá. Vì mày ngu quá nên không nhớ nổi thôi. ahihi.
Brian gãi cái đầu chỉ lưa thưa vài sợi tóc.
- Mẹ tôi chết rồi.
Nó lại nói tiếp:
- Aleksei "Nicotin" là người Nga. Nhưng bây giờ tất cả chúng ta là người một nhà. Không còn nước Nga, cũng không còn nước Mỹ nữa.
- Biệt danh của Aleksei Nicolaevich là gì?
- "Nicotin". Chẳng phải tôi vừa mới nói với anh đó sao?
Tài cảm thấy tức cười.
- Mày đã đặt mật ngữ cho cả nhóm và bây giờ lại đặt cả biệt danh cho người ta chỉ vì mày không nhớ được.
- Đúng vậy. Thành thực mà nói tôi không hề thấy tự hào chút nào. Còn đây là Kramer "Big Boy", nhìn là hiểu rồi phải không. Anh ấy rất cao nên mọi người đều gọi như vậy.
Kramer cao gần hai mét, trong một xã hội thông thường có lẽ là một lợi thế, nhưng ở Vùng đất Tự Do chiều cao quá khổ lại là một nhược điểm. Khi đánh nhau người ta thường hay nhắm vào kẻ nổi bật nhất và trông có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3421675/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.