Tài xòe tay ra:
- Tao cần khẩu súng của tao.
Martin Mac rút khẩu súng từ trong thắt lưng, trả lại cho Tài. Hắn bật ổ đạn ra xem, trong đó vẫn còn hai viên đạn như trước khi bị lấy mất.
Súng đã là một xa xỉ phẩm nhưng đạn thậm chí còn hiếm hoi hơn thế. Cũng vì rất khó mua đạn mà việc Samuel phải bắn đến ba lần mới hạ được đối phương có thể xem là một cái giá quá đắt, thậm chí trở thành trò cười trong giới sát thủ.
- Bọn mày có đạn không? – Tài hỏi, cố gắng tìm hiểu tiềm lực của nhóm Con Kiến.
- Ít lắm.
- Dù thế nào mày cũng phải cho tao vài viên chứ?
Martin Mac nhìn hắn như để cân nhắc, sau một lúc chần chừ, cuối cùng cũng rút khẩu súng của gã ra và lấy cho Tài một viên. Bộ dạng đầy tiếc nuối.
- Tao có hai viên. Cho mày một viên.
- Nhóm bọn mày có mỗi mày có súng thôi à?
- Ừ.
- Và mày chỉ có hai viên. Thật là thảm hại.
- Đeo súng trên người mà gặp đội Hiệp Sĩ ngang với ký vào bản án tử hình. Dạo này chúng nó làm gắt lắm.
- Đúng là thời buổi khó khăn.
- Mày có cần tao giúp vụ hạ sát Ida không?
- Không cần. Mày đi chỉ vướng chân tao. Nhưng có chuyện này. Sau khi giết Ida tao không thể ở trong căn nhà này được nữa. Tao cần một nơi ở mới.
- Mày có thể đến ở trong khu tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3421671/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.