Tại trung tâm Nghiên cứu, Sản xuất Vắc xin và Sinh phẩm Y tế ở quận trung tâm kinh đô Huế. Tôi cùng đội nghiên cứu vắc xin đang kiểm tra lại một mẫu nấm và virus trên bánh mì để thử nghiệm kháng sinh mới.
kết quả của các mẫu thử nghiệm chưa có nhiều sự biến đổi gì mấy. Sau đó từ bên ngoài một thanh niên người Na Uy tên Erling đem mấy con chuột bạch tới để thử nghiệm lên chúng, Erling nói:
“Dựa vào tiến độ thử này thì tầm cở ba hay bốn tháng nữa sẽ có kết quả và thử nghiệm lâm sàng trên cơ thể người. Bệ hạ đúng là anh minh, nếu là ở đất nước chúng tôi thì việc thử nghiệm này đã bị cắt bớt kinh phí”.
Tôi đi tới vỗ vai Erling rồi đáp: “Tất cả là do công sức nghiên cứu và lao động hăng say của khanh. Trẫm đây chỉ bỏ tiền bạc và góp mồi hôi, công sức để phụ giúp cho các khanh”.
Một người lính chạy vào thông báo: “hợp đồng buôn bán thuốc phiện đây thưa bệ hạ”.
Tôi cầm hợp đồng xem rồi lấy con dấu từ túi ra đống rồi đưa lại cho người lính: “nhanh đưa hợp đồng này cho Thắng. Chuyển lời của trẫm: ‘khanh làm tốt lắm’”.
Vậy là lô thuốc phiện được bán và Đại Nam đã có dài mỏ để công nghiệp hóa vào ngày 25/12/1815. Nhờ sự kiên trì thử nghiệm các loại vắc xin của phòng nghiên cứu thì vắc xin phòng bệnh cúm mùa, chó dại, thủy đậu và uốn ván đã tiếng vào giai đoạn thử nghiệm trên người vào đầu năm 1816, còn vắc xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tru-phu/3451678/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.