Chu Hương Mai đi chợ mua rau, tình cờ gặp lại đồng nghiệp cũ ở cơ quan. Người phụ nữ này trước kia giữ chức vụ chủ nhiệm ở nhà máy, rất thích động viên nhân viên, câu cửa miệng thường nói là, "Người khác đều làm được, tại sao cô không làm được?". Khi nghe Chu Hương Mai nói về Đào Phỉ vẫn còn độc thân đến giờ, bà ta còn hỏi rõ tuổi tác, rồi liền nói: "Có phải con gái cô đòi hỏi quá cao không, người ta đều đã kết hôn rồi, sao nó lại không kết hôn được?" Chu Hương Mai vừa tức vừa phải cười giải thích cho Đào Phỉ, cảm thấy rất khó xử.
Bà không mua rau nữa mà vội vã về nhà, nhưng về đến nhà bà không còn tức giận người chủ nhiệm nữa. Bà suy nghĩ kỹ và cảm thấy lời người ta nói cũng không sai, tại sao người khác có thể kết hôn mà Đào Phỉ lại không thể, có lẽ chính mình có vấn đề!
Chu Hương Mai đi một vòng trong nhà và nảy ra ý tưởng.
Bà gọi điện cho Đào Phỉ và yêu cầu cô về nhà để xem mắt.
Đào Phỉ: "Xem mắt cái gì? Ai xem mắt? Mẹ đừng có mơ tưởng lung tung!"
Chu Hương Mai: "Mẹ mơ tưởng lung tung? Con bao nhiêu tuổi rồi? Còn không tìm được bạn trai, không xem mắt thì con tự tìm một người xem!"
Đào Phỉ không muốn tranh cãi, để lại một câu: "Con không thể giải thích cho mẹ hiểu, dù sao mẹ cũng đừng nghĩ đến chuyện xem mắt!" rồi cúp máy.
Chu Hương Mai nói là làm, dù Đào Phỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vui-mung-an-tet/3421867/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.