Tư Nhuệ cảm thấy bản thân như bị xúc phạm và ghét bỏ, đôi mắt của cô bất giác cụp xuống buồn bã.
" Vậy có thể thoả thuận là hai ngày được không?"
Lý Chấn Kiệt thở hắt ra một hơi rồi đứng lên, Tư Nhuệ thừa biết là anh không chấp nhận, cô buồn tủi dường như sắp khóc, Lý Chấn Kiệt nhìn thấy gương mặt buồn bã của Tư Nhuệ thì thoáng chốc mềm lòng.
" Được rồi tùy em."
Nói rồi anh lại tiếp tục đi ra bên ngoài, để Tư Nhuệ ở trong phòng một mình, cô thật sự không thể nào hiểu được những suy nghĩ trong đầu của Lý Chấn Kiệt anh muốn gì hay làm gì cũng chẳng nói cho ai biết, hành động bá đạo trước giờ là đặc trưng riêng của Lý Chấn Kiệt.
.....
" Bà ơi cháu nhớ bà lắm."
Uyển Nhi chạy đến ôm chầm lấy nữ hoàng, bà cũng vui mừng khi nhìn thấy đứa cháu gái đáng yêu của mình quay về. Uyển Nhi là con gái của dì Hoa Châu, cô ấy vừa mới hoàn thành việc học tập của mình trong năm năm qua, vừa nhìn thấy Lý Chấn Kiệt đi ra Uyển Nhi đã vội vàng lên tiếng.
" Thấy em gái mà không vui mừng à."
Lý Chấn Kiệt quay sang nhìn, anh đi đến chỗ của Uyển Nhi bắt đầu trêu chọc cô ấy.
" Đi suốt mấy năm vậy mà chẳng cao hơn được, em không lên tiếng thì anh không nhìn thấy em luôn đấy."
Uyển Nhi giận dỗi mách lại với bà nội.
" Bà xem anh ấy kìa."
Nữ hoàng rất vui vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-tham-hon-nhan-day-anh-cach-yeu/2560146/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.