Tái hiện lại quá khứ, hình ảnh đôi anh nữ đang ngồi bên cạnh nhau nhìn ánh mắt và nụ cười của bọn họ dành cho nhau, đủ để hiểu tình yêu của bọn đã đi đến đoạn đường nào.
" Sao này em có thể gọi chị là em được không, dù sao chị cũng đã chấp nhận lời tỏ tình của em rồi còn gì."
Mỹ Dung ngại ngùng nhìn Lý Chấn Kiệt nói.
" Được thôi nhưng chúng ta cần có thời gian để thay đổi cách xưng hô."
Hai người còn rất trẻ có thể nói là thanh xuân của nhau, Lý Chấn Kiệt nhỏ hơn Mỹ Dung một tuổi, lần đầu tiên nhìn thấy anh đã chú ý đến Mỹ Dung và sao một lần cô ta giúp mình khâu lại cúc áo.
Ngày hôm đó là ngày tốt nghiệp của Lý Chấn Kiệt, anh đang mặc chiếc áo sơ mi mà mình thích nhất vì nó mang lại nhiều may mắn cho anh, và Lý Chấn Kiệt không có ý định thay chiếc áo khác nhưng thật không may một chiếc cúc áo đã bị rơi ra lăn xuống sàn nhà, tình cờ Mỹ Dung đang dọn dẹp quanh đó, cô ta ngỏ ý muốn giúp Lý Chấn Kiệt tìm lại cúc áo và khâu lại cho anh, hai người đang loay hoay tìm thì vô tình chạm đầu vào nhau, ánh mắt đối diện dâng lên một xúc cảm khó tả, vì vẫn còn là một thành niên tuổi trẻ đôi mươi, tình yêu của bọn họ vô cùng non nớt, Mỹ Dung ngồi bên cạnh giúp Lý Chấn Kiệt khâu lại cúc áo, tình cờ tạo nên một khoảnh khắc hai trái tim đang đập loạn nhịp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-tham-hon-nhan-day-anh-cach-yeu/2560086/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.