Bên trong căn phòng tiếng nam nữ đang cười đùa vui vẻ một lúc sao thì chỉ còn lại những tiếng rên rỉ nghe đến đỏ cả tai, hai người đã có một đêm triền miên bên cạnh nhau, buổi sáng Lý Chấn Kiệt đã thức dậy trước Tư Nhuệ, anh đi ra bên ngoài tiếp tục làm việc, đến lúc cô tỉnh giấc chỉ còn một mình ở trong căn phòng, Tư Nhuệ ngồi dậy cầm lấy quần áo đã bị Lý Chấn Kiệt ném xuống sàn không thương tiếc, cô đi xung quanh tìm tất cả những món đồ mình đã mặc ngày hôm qua, anh tiện tay ném lung tung khắp cả căn phòng.
Sau khi thay đồ xong Tư Nhuệ đi ra bên ngoài, thư ký đang trình bày lịch trình ngày hôm nay cho Lý Chấn Kiệt nghe, vừa nhìn thấy Tư Nhuệ cô thư kí liền sượng người lại, Tư Nhuệ cũng cảm thấy xấu hổ, sợ cô ấy sẽ suy nghĩ không hay về hai người, nhưng cô đã ở đây suốt cả đêm qua, bây giờ mà đi ra khỏi công ty chắc chắn sẽ không tránh được ánh mắt của nhân viên.
Cô thư ký vội vàng đi ra bên ngoài không làm phiền hai người nữa, Tư Nhuệ giận dỗi trách móc Lý Chấn Kiệt.
“ Tất cả là tại anh hết đấy, bây giờ mà đi ra chắc chắn mọi người sẽ bàn tán mất.”
Lý Chấn Kiệt đi đến ôm lấy Tư Nhuệ cưng chiều nói.
“ Em đã là vợ của anh thì nghe những lời nói người ta làm gì, anh thấy chẳng có gì quan trọng cả.”
Hai người cứ âu yếm nhau không rời đột nhiên cửa phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-tham-hon-nhan-day-anh-cach-yeu/2560051/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.