Thời gian cứ như một cơn gió thoảng qua, bây giờ Chấn Quang và Lưu Tuyết đã được năm tuổi cũng sấp đến tuổi đến trường, nhưng Tư Nhuệ không muốn xa con trai nên vẫn chưa đồng ý cho thằng bé đi học.
Nhìn hai đứa trẻ đang chơi bên ngoài sân vườn với hai thái cực hoàn toàn khác nhau, Chấn Quang thì điềm đạm xem những trang sách màu sắc mà mẹ đã mua tặng, còn Lưu Tuyết thì đang nghịch với đống đất đang chuẩn bị bỏ vào chậu để trồng cây, Lý Chấn Kiệt và Lý Chấn Phong vừa tan làm quay trở về nhìn thấy cảnh tượng đáng yêu này bao nhiêu mệt mỏi điều tan biến.
" Anh nhìn xem có phải tạo hoá đang trêu đùa chúng ta có phải không, con gái của em thật sự mà nói nó còn nghịch hơn cả một đứa con trai, còn Chấn Quang cứ như một thư sinh nho nhã." _ Lý Chấn Phong nhìn cơ thể lấm lem bùn đất của Lưu Tuyết không ngừng ngán ngẫm, thể nào Lưu Đàm cũng sẽ càm ràm về việc này cho mà xem.
Lý Chấn Kiệt nhìn cậu con trai ôn nhu của mình, thì rất hài lòng.
" Tính cách đó của Chấn Quang thật sự rất giống Tư Nhuệ, cô ấy lúc nào cũng ôn nhu nhẹ nhàng."
Lý Chấn Phong nhớ đến người vợ của mình, tính cách của cô ấy lại trái ngược hoàn toàn với Tư Nhuệ, lúc nào cũng tinh nghịch cá tính, chắc là con gái đã thừa hưởng sự dư năng lượng này của Lưu Đàm.
Lý Nhã Đan nhìn thấy hai người anh đang đứng đó tâm tình, anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-tham-hon-nhan-day-anh-cach-yeu/2560000/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.