Tôi biết cô nhỏ này chỉ muốn tìm Lý Ninh để chơi thôi, dù sao Lý Ninh so với tôi của hiện tại thì sinh động hơn nhiều, chỉ tiếc là anh chàng kia gần đây thật sự bận rộn, thời gian trở về rất ít.
"Địa điểm cụ thểtôi không biết, nhưng mà chắc là đi gặp mấy người thám tử tư." Tôi thở dài một hơi, "Hơn một tháng rồi, đến bây giờ vẫn không tìm được chứng cứ lật án, cũng không biết Nhạc Hằng thế nào rồi."
Cô Hà bĩu môi, "Muốn biết thì cô đợi đến ngày thăm tù đi xem là được, tuy rằng gặp nhiều sẽ không nỡ, nhưng mà vẫn tốt hơn là một mình nhớ nhung mỗi ngày."
"Ngày thăm tù? Cô nói tôi có thể đi thăm anh ấy sao?" Tôi có chút kích động, ngay cả vòng hoa trong tay cũng quăng xuống, "Ngày thăm tù là ngày nào? Có thể thăm được bao lâu?"
"Cuối cùng cô cũng chịu bỏ hoa xuống." Cô Hà bất đắc dĩ, "Chẳng lẽ Lý Ninh không nói cho cô sao? Mỗi tháng đều có ngày thăm tù để thăm phạm nhân, tháng trước hình như anh ta đã đi rồi, đại khái là đi hỏi Nhạc Hằng có manh mối gì cung cấp thêm không, sau đó tôi thấy anh ta đen mặt ít nhất là một tuần, chắc là không thu được kết quả gì rồi."
Tôi nhíu mày, tuy rằng hiểu được nguyên nhân Lý Ninh không nói với tôi một mình lén đi thăm tù, chắc là sợ tôi áp lực quá lâu, nhìn thấy Nhạc Hằng sẽ không khống chế được, sợ tôi không nhịn được, sẽ nói ra vài lời không nên nói.
Đạo lí thì ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-sau-ham-muon/616083/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.