Nhưng anh ta chỉ vì sự ngạo mạn của mình nên mới không để ai vào mắt, chứ không phải mất hết hoàn toàn khả năng phán đoán, Hà Hoàn cũng không phải một cái gối thêu hoa vô dụng, cũng không phải người có IQ lao dốc, chỉ cần cho anh ta cơ hội, thực ra anh ta sẽ phát hiện được những thứ mà lúc trước anh ta vô tình hoặc cố ý phớt lờ đi.
Trước kia tôi bảo anh ta về ăn cơm, lại báo trước với vợ của anh ta rằng trưa hôm đó anh ta có khả năng sẽ về ăn cơm, cho dù chỉ là “có khả năng”, chắc chắn vợ anh ta vẫn chuẩn bị trước một bàn cao lương mỹ vị đợi anh ta về ăn.
Vợ của anh ta là một phụ nữ rất thông tuệ, lúc trước Hà Huy chưa từng cho cô ấy cơ hội thể hiện tình cảm của mình. Bây giờ khó khăn lắm mới có được cơ hội trời ban, nhất định cô ấy sẽ hăng hái thể hiện phương diện mà bình thường không thể thể hiện ra ở bên ngoài.
Cô ấy yêu mến Hà Huy lâu như thế, vẫn luôn đứng từ xa mà nhìn ngắm. Kiểu tình cảm ái mộ này ốn dĩ đã dồn bản thân vào thế bị động trong mối quan hệ của hai người, cô ấy ở đó bị động đợi anh ta về nhà, bị động đợi anh ta quay đầu lại nhìn thấy cô ấy vẫn còn đứng nguyên tại chỗ chờ anh ta, đến cả việc Hà Huy đi chơi gái, cô ấy cũng chỉ dám tìm bên nữ, trước giờ không dám can thiệp vào vấn đề này trước mặt Hà Huy.
Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-sau-ham-muon/616061/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.