Xem ra người này không phải là một kẻ cẩn thận. May mà anh ta bỏ sót điểm này, không thì tôi thật sự không thể cam đoan rằng mình có thể phát hiện ra nó. Đừng nhìn đây chỉ là một con dao cùn bị vứt bỏ, vào lúc mấu chốt, nó cũng có thể giúp tôi rất nhiều.
Xem này, quả thực trở thành ân nhân cứu mạng của tôi rồi. Tôi cười khổ trong lòng. Có kinh nghiệm cắt dây trói tay, tốc độ cắt dây dưới chân cũng trở nên nhanh hơn nhiều. Không biết đã qua bao lâu, dây thừng trên chân buông lỏng ra khiến chân của tôi cũng khôi phục tự do.
Tôi đỡ thùng giấy bên cạnh, nghiêng ngả đứng dậy, lần mò đi về phía trước mấy bước. Động tác bình thường trông không có gì đặc biệt, giờ lại khiến tôi khó chịu tới mức hít vào một hơi, bắp chân đều run rẩy, rất giống người bị liệt đang trị liệu phục hồi vậy.
Nếu tôi không được cứu thì chắc cũng sắp trở thành người bị liệt luôn rồi. Tôi thở dài trong lòng. Tay chân bị trói quá lâu, cung cấp máu không đủ khiến lực lượng tay chân không linh hoạt được như ngày thường.
Nghe nói thời cổ đại, thiến thái giám thì đều cột chặt chỗ đó của họ bằng dây thừng, khiến chỗ đó bị hoại tử tự nhiên rồi mới dùng dao. Chỗ đó bị cột lâu đúng là một vấn đề lớn đấy.
Đợi đến khi cảm thấy tay chân hơi tốt hơn chút rồi, tôi mới lặng lẽ mò về chỗ cũ ngồi xuống. Lòng tôi thầm nghĩ mình quả thực chính là nàng tiên cá thời đại mới. Xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-sau-ham-muon/616043/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.