Tôi hài lòng đặt bút xuống, bỏ đồ dùng vào trong túi xách. Từ chối lòng tốt của cô phục vụ, tôi xách chiếc túi lên rồi tự mình đưa tấm phiếu đánh giá vào trong tay người quản lý đang mỉm cười ở trước quầy và cười nói một câu: “Hương nước hoa của chị rất dễ chịu, chị dùng của hãng nào vậy?”
Cô quản lý ngây ra một lúc mới hơi đắc ý trả lời: “Là Guerlain Aqua Allegoria, tôi rất thích kiểu dáng của nó nên mua một chai, tôi cũng rất thích mùi hương của nó nữa. Tôi không thích những hãng nước hoa quá nổi tiếng cho lắm, vì nhiều người dùng quá.”
“Chị rất biết thưởng thức đấy. Đây là chút ý kiến của tôi về cô nhân viên này của tiệm mình, hi vọng các chị có thể xử lý một chút.”
Cô quản lý nhận lấy rồi lễ độ bày tỏ rằng nhất định sẽ nhanh chóng giải quyết, khiến cho mỗi một khách hàng bước chân vào tiệm cà phê đều có cảm giác niềm nở chu đáo. Tôi mỉm cười, không nói gì nữa và đi thẳng ra cửa rời khỏi tiệm cà phê.
Có lẽ nhiều người sẽ cho là tôi hẹp hòi, sau khi tôi đi rồi, chắc chắn những nhân viên phục vụ đó sẽ lại không chút kiêng dè gì nói những điều không hay về tôi, thậm chí còn có thể nói khó nghe hơn nữa. Chỉ có điều tôi đã không còn là Tả Tiêu Ân của ngày trước, tôi sẽ không để cho bất cứ ai bắt nạt mình nữa.
Vả lại, nói xấu sau lưng người khác vốn chẳng phải là thói quen tốt đẹp gì, coi như là tôi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-sau-ham-muon/616024/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.