Cuối cùng đến rồi, tôi hừm một tiếng, vòng vo lâu như vậy mới vào chủ đề chính, không thể không nói tiểu thư nhà họ Hà từ nhỏ đã nhận được sự đãi ngộ thực sự là quá tốt, lòng kiên nhẫn cứ phiêu dạt mãi, đi vòng quanh trái đất hai vòng.
“Nhưng Nhạc Hằng nói với tôi, bây giờ các người chẳng qua chỉ là bạn mà thôi.” Tôi ngồi lại vào ghế, nhìn sự thoải mái hiện lên trong mắt Hà Uyên Uyên, hơi kì lạ, lẽ nào cô ta đang kéo dài thời gian? Có ai đó sắp đến đây sao?
Tôi bắt đầu cảm thấy hồi hộp, càng không biết mục đích của Hà Uyên Uyên nằm ở đâu, tôi càng cảm thấy hoảng loạn vô cùng, nhưng lại không để lộ một chút nào trên khuôn mặt: “Cho dù cô nghĩ thế nào cũng được, chỉ cần Nhạc Hằng không thừa nhận, tôi vẫn sẽ tin anh ấy.”
“Ồ, tôi nên nói cô quá ngây thơ hay là quá ngu ngốc đây. Có điều những lời đường mật lúc đàn ông dỗ ngọt cô mà cô cũng tin?” Hà Uyên Uyên nhếch mép: “Còn nhớ tôi lúc nãy nói Nhạc Hằng giữ mình trong sạch chỉ là lời trong giới thôi không?”
Tôi hơi nghi ngờ, vẫn gật đầu. Hà Uyên Uyên có được đáp án hài lòng, tiếp tục nói: “Trước khi gặp tôi, Nhạc Hằng cũng có mấy cô gái, nhưng đều chỉ chơi bời thôi.”
Nhưng thông tin mà tôi vẫn luôn có được đó là, trước đây Nhạc Hằng chỉ có mình Hà Uyên Uyên mà? Tôi trau mày không biết ai nói thật ai nói dối, nhưng cuối cùng vẫn vô thức nghi ngờ lời nói của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-sau-ham-muon/616012/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.