“Vậy sao? Anh ấy nói cho cô biết những gì? Nói tôi nghe xem nào, ngược lại tôi cũng rất tò mò, không biết anh ấy đã nói với cô những gì? Dẫu sao theo tôi biết, thì chắc chắn không phải là toàn bộ.”
Tôi há hốc miệng, lại nuốt lại những lời định nói. Đối với Lý Ninh, tôi vẫn không thể hoàn toàn tin tưởng, nếu anh ta muốn chụp mũ tôi, vậy thì không phải tôi đã bị bại lộ sao?
“Nói như thể anh biết toàn bộ mọi việc vậy, anh rất thân với Nhạc Hằng sao?” Tôi chép miệng, bộ não hoạt động hết công suất: “Anh nói xem anh đã biết những gì, dù sao vừa nãy không phải anh đã hứa đều nói cho tôi biết sao.”
Đó là một quyết định rất mạo hiểm khi dùng cách kích tướng với Lý Ninh, ánh mắt tôi lóe sáng, không ngừng an ủi bản thân không được nghĩ nhiều, nếu bày ra bộ dạng chột dạ thì nhất định sẽ bị phát hiện.
Lý Ninh nhìn tôi, nhếch khóe miệng tung ra một đòn trí mạng: “Với cái IQ tầm thường của cô mà muốn kích tướng tôi sao? Muốn hỏi gì thì cứ hỏi thẳng? Tôi đã hứa sẽ nói cho cô biết thì nhất định sẽ nói.”
Tôi ngượng ngùng xoa mũi, không ngờ bản thân luôn cho rằng diễn suất của mình cũng không đến nỗi nào nhưng trong mắt người khác vẫn chỉ là một trò hề không hơn không kém. Cảm giác IQ bị xoay vòng thật không tốt chút nào, tại sao trên thế giới này lại có loại người như Lý Ninh chứ, anh ta sinh ra là để đả kích người khác.
Tôi chép miệng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-sau-ham-muon/616005/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.