Nhạc Hằng hiếu kỳ nhìn chằm chằm con khỉ, tôi quay đầu nhìn ánh mắt sáng rực có chút thích thú của anh. Rõ ràng bên ngoài anh là một người đàn ông lạnh lùng cool ngầu, nhưng trong lúc này trông anh lại giống như một đứa trẻ đang tò mò hiếu kỳ vậy.
“Con người được tiến hóa từ loài khỉ.” Cảm nhận được ánh mắt của tôi, Nhạc Hằng có chút ngượng ngùng nói: “Vậy nên anh mới hiếu kỳ, một động vật nhỏ như vậy, rốt cuộc như thế nào lại chuyến hóa thành con người được chứ.”
Tôi cúi đầu khẽ cười, bánh mì buổi sáng ăn cóvẻ hơi nhỏ, ăn không được no lắm nên để đề phòng trên đường đi bị đói tôi đã đặc biệt một mang theo chút bánh quy và xúc xích để trong túi, lúc này, tôi lấy xúc xích ra bỏ vào miệng, nhai nhồm nhoàm.
Nhạc Hằng thấy tôi ăn như vậy liền sững sờ: “Em đói sao? Vậy chúng ta đi cơm là được rồi, đừng ăn những thứ không tốt cho sức khỏe như vậy. Đặc biệt là xúc xích, bên trong đều là chất hooc – môn có hại.”
Tôi vặn chiếc xúc xích thành hai phần, nghe thấy vậy liền sững sờ, có chút ngượng ngùng mà nói: “Em định đưa anh để anh đút cho bọn khỉ kia ăn, ném xúc xích xuống dưới, những chú khỉ trong núi sẽ tự chạy đến nhặt nó mà ăn.”
Mặc dù câu nói này là sự thật, nhưng tôi nghĩ số xúc xích còn lại trong nhà đã định giữ cho bản thân ăn, bao gồm dự tính ban đầu của cái xúc xích này là dành cho bản thân đề phòng khi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-sau-ham-muon/615998/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.