Nhạc Hằng nhếch mép, “Vậy nên cô liền trực tiếp đá tôi, một đứa con riêng tồi tệ để chuyển qua ở bên cạnh người thừa kế chính đại của nhà họ Nhạc.”
“Không phải đâu! Nhạc Hằng anh nhìn lại lương tâm mình đi!” Hà Uyên Uyên cũng kích động, “Anh lúc đó là cái thá gì chứ? Nếu không phải là Hà Uyên Uyên tôi, thì giờ anh vẫn chỉ là…”
Ý thức được mình đã lỡ lời rồi, Hà Uyên Uyên liền ngẩn người ra một lúc, rồi mới điều chỉnh lại tâm trạng của mình, buồn bã nhìn khuôn mặt Nhạc Hằng, “Nhạc Hằng, đừng coi lời em nói như thể hư vinh đến vậy… trái tim em cũng sẽ biết đau.”
Tôi đứng nguyên tại chỗ xem màn kịch, bỗng cảm thấy bản thân mình hơi nực cười, tôi đơn phương tình nguyện cho rằng Nhạc Hằng sớm đã hết tình cảm với Hà Uyên Uyên rồi, nhưng lại nhận ra giữa bọn họ căn bản không phải là thứ tôi có thể chen vào được.
Tôi hoàn toàn không hiểu chủ đề bọn họ đang nói, bọn họ có những bí mật mà tôi không biết. Tôi chưa từng góp mặt trong quá khứ của Nhạc Hằng, anh cũng không cho tôi cơ hội để tôi có thể tìm hiểu.
Nhạc Hằng im lặng một hồi, thở dài một cái rồi mới nói, “Uyên Uyên, thực ra năm đó tôi thật sự rất cảm kích cô. Cô thân là con gái độc nhất của tập đoàn Hà thị, lại có thể từ bỏ người thừa kế của tập đoàn Nhạc thị để chọn một đứa con riêng, đừng nói người khác, ngay đến cả tôi lúc đó cũng đã bị dao động… Nhưng thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-sau-ham-muon/615961/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.