Tôi có thể nhận thấy điều đó từ ánh mắt hâm mộ của các cô gái khác. Vẻ ngoài đẹp trai và cử chỉ thân thiết của Nhạc Hằng khiến anh trở thành điểm sáng trong tiệm ăn này.
"Anh nhìn kìa, mấy cô gái kia nhìn cứ như sắp xông lên giết chết em tới nơi ấy." Tôi ghé sát vào anh nói nhỏ, "Họ ghen tị vì em có một người bạn trai tốt đó."
"Anh không nhìn, anh sẽ không nhìn cô gái nào khác ngoài em." Nhạc Hằng bĩu môi rồi cười, "Nhưng câu sau em nói rất đúng, anh cũng hâm mộ vì em có một người bạn trai như vậy."
"Thôi thôi, tự kỷ quá đấy." Tuy ngoài miệng tôi nói như vậy chứ thực ra trong lòng ngọt ngào như chìm trong hũ mật rồi, chắc người phụ nào cũng nghĩ một đằng nói một nẻo thế này. Mà Nhạc Hằng bình thường lạnh lùng, không ngờ lại giỏi nói mấy lời sến súa như thế.
"Anh chỉ nói thật mà thôi." Nhạc Hằng nhếch môi cười, tâm trạng của anh có vẻ rất vui, "Chút nữa về nhà anh đi."
Tôi nhìn vẻ mặt không nguy hiểm của anh mà nghĩ, chẳng lẽ tên này lại muốn giở trò lưu manh gì?
Hẳn là do thái độ của tôi quá rõ ràng nên Nhạc Hằng bất đắc dĩ nói thêm, "Em nghĩ đi đâu vậy hả? Tối nay có một bữa tiệc mà anh cần tham dự, chúng ta về nhà anh tắm rửa rồi mời stylist đến trang điểm và chọn quần áo."
Tôi xấu hổ vì bị nhìn thấu suy nghĩ, "Sao lại phải trang điểm cho em? Em cũng phải đi cùng anh à?"
"Đương nhiên rồi, em là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-sau-ham-muon/615932/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.