Đối phương lại không đưa tay ra nhận, chỉ lễ phép hỏi: “Cô có phải là cô Tả không?”
Tôi sững ra không hiểu đối sao đối phương không nhận, nhưng vẫn gật đầu.
Nụ cười của cô ta trông càng xa cách hơn, “Tổng giám đốc Nhạc đã dặn là để cô mang lên tận nơi.”
Nhìn biểu cảm của cô ta, tôi cũng không biết nên nói gì. Lúc đầu khi mở hoạt động tôi còn nói chuyện với cô gái trẻ này, cũng được coi là hợp, bây giờ ánh mắt cô ta nhìn tôi tràn đầy thù địch.
Thở dài một tiếng, tôi quay người đi lên văn phòng của Nhạc Hằng.
Nhạc Hằng vẫn đang làm việc, dáng vẻ lúc tập trung của anh đẹp trai đến mức khiến người ta không thở nổi.
Ý thức được mình đang ngắm một người đàn ông đến nỗi đần ra, tôi liền cảm thấy xấu hổ, vội vàng điều chỉnh tâm trạng, gõ cửa, “Tổng giám đốc Nhạc, tôi có thể vào được không?”
Nhạc Hằng ngẩng lên nhìn tôi rồi ừ một tiếng.
“Đây là hoa mà đối tác gửi tặng anh.” Tôi đưa bó hoa cho anh, cẩn thận quan sát nét mặt của Nhạc Hằng.
Quả nhiên Nhạc Hằng hơi kinh ngạc, nhướng mày, “Cửa hàng của em có bán hoa hồng Louis XIV à? Tôi nhớ loại hoa này không thích hợp để cắm, trong nước rất ít nơi bán.”
Tôi xấu hổ khụ một cái, “… Đúng là không có. Nhưng đối phương yêu cầu nhất định phải là hoa này, nên tôi đã đặt trước một bó.”
Nghĩ ngợi rồi tôi nói thêm, “Tổng giám đốc Nhạc, sinh nhật vui vẻ.”
Nhạc Hằng bất chợt bật cười, dù không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-sau-ham-muon/615911/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.